EM ĐỒNG Ý GỌI ANH LÀ CHỒNG - Trang 41

cuồng, ngay sau đó cô bị Tịch Mộ Thiên đè xuống ghế sô pha, đôi môi nhỏ
nhắn bị môi anh ta bịt chặt không còn kẽ hở.

Chương 7

Hạ Tử Khâm chưa kịp phản kháng đã bị bao trùm bởi hơi thở ngang

ngược của Tịch Mộ Thiên. Đôi mắt cô mở to nhìn anh, sự hoảng loạn lộ rõ
qua ánh mắt.

Trông cô thực sự còn rất trẻ, ở khoảng cách gần như vậy, Tịch Mộ

Thiên thậm chí còn có thể nhìn thấy những sợi lông tơ trên mặt cô đang khẽ
rung rinh, thế nhưng mùi vị vẫn tuyệt như trong kí ức.

Cho đến tận bây giờ Tịch Mộ Thiên không thể không thừa nhận bản

thân mình vẫn nhớ đến cô nhóc này, mặc dù còn rất “non” nhưng lại khiến
anh không thể buông tay. Tịch Mộ Thiên không hề có ý bức ép cô, hơn nữa
anh lại nhận thấy mình đang khiến Hạ Tử Khâm sợ chết khiếp, do đó anh
nhanh chóng nới lỏng tay, nhưng vẫn ôm cô trong lòng. Tịch Mộ Thiên
chẳng buồn quanh co mà hỏi thẳng vào vấn đề anh muốn biết: “Em và Phi
Lân có quan hệ gì?”

“Hở? Cái gì?”

Đầu óc Hạ Tử Khâm vẫn còn quay cuồng, thở không ra hơi, giọng nói

cũng hổn hển, không được liền mạch.

“Phi Lân? Vinh Phi Lân? Anh cũng quen anh ta sao?”

Tịch Mộ Thiên chợt phát hiện ra con nhóc này ngay cả lúc tỉnh táo

cũng chẳng dễ nói chuyện. Anh liền nâng cằm cô lên, để cô nhìn thẳng vào
mắt mình, không cho phép cô né tránh: “Anh hỏi em với cậu ta có quan hệ
gì? Quan hệ nam nữ?”

Có lẽ Tịch Mộ Thiên không hề nhận thức được rằng nhũng lời mình

nói ra có phảng phất ý vị ghen tuông.

Hạ Tử Khâm lập tức bừng tỉnh, bản thân mình rõ ràng đến đây để bàn

chuyện xuất bản, đã bị gã đàn ông này tùy tiện hôn hít, giờ còn bị hắn ta
chất vấn những chuyện riêng tư này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.