Chương 11
Sở dĩ Vinh Phi Lân bị Hạ Tử Khâm thu hút xét cho cùng cũng vì sự
đơn giản của cô. Tính đến thời điểm hiện tại, Hạ Tử Khâm là cô gái trong
số những cô gái mà Vinh Phi Lân từng gặp, từ cuộc sống đến cách nói
chuyện và suy nghĩ đều hết sức đơn giản, không hề có động cơ hay dã tâm
gì.
Đối với Vinh Phi Lân, hôn nhân là một chuyện phức tạp nhất trên đời
này, phức tạp đến mức trí tuệ của anh không thể nào lí giải được. Cho dù
cuộc hôn nhân của Tịch Mộ Thiên với chị gái anh năm đó được mọi người
hết mực ngưỡng mộ, cũng có sự hỗ trợ to lớn về mặt kinh tế, Tịch Mộ
Thiên có thể thích chị gái mình, nhưng tuyệt đối không thích đến mức có
thể bất chấp chuyện chị bệnh tật ốm đau để lấy về làm vợ.
Nếu như không phải hồi đó Tịch Thị đột nhiên lm vào cảnh khó khăn,
chỉ dựa vào chút tình cảm âm thầm của Vinh Phi Loan dành cho Tịch Mộ
Thiên thì chị gái anh khó mà bước chân được vào nhà họ Tịch. Người đàn
ông tên Tịch Mộ Thiên ấy thực sự lạnh lùng đến đáng sợ, hơn nữa lại vô
cùng phức tạp.
Vinh Phi Lân nhiều lúc cảm thấy chuyện chị gái mình qua đời sớm có
khi lại là một sự may mắn, nếu không cuộc hôn nhân của chị sau này khó
mà lường trước được.
Suy ra từ cuộc hôn nhân của chị gái, Vinh Phi Lân luôn giữ thái độ
bất cần, chơi bời đối với chuyện tình yêu và hôn nhân. Khi mới bị Hạ Tử
Khâm thu hút, anh không hề suy nghĩ về phương diện này, nhưng khi Hạ
Tử Khâm thẳng thắn nói rằng: “Vinh Phi Lân, tôi kết hôn rồi!”, Vinh Phi
Lân đột nhiên thấy trong lòng có cảm giác gì đó rất khó chịu.
Sự nuối tiếc đầy chua xót ấy trào lên mang theo cả tức giận, khiến cho
anh không thể dửng dưng được nữa, xiên thịt nướng trên tay Vinh Phi Lân
rơi xuống mặt bàn, nụ cười bỡn cợt trên mặt a tắt ngấm:
“Hạ Tử Khâm, em đừng đùa như thế nữa!”