EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 21

Lục Tử Kiện lập tức gật đầu đồng ý.

Tôi tức đến phát điên vì câu: “Không nên để sư muội tốn nhiều tiền vì

chúng ta” của Chung Nguyên. Chẳng lẽ hắn định ăn chực bữa cơm này sao?
Lại còn khua chiêng gõ trống cổ động Lục Tử Kiện nữa chứ.

Lúc đó, bọn Nhất, Nhị, Tứ cũng có vẻ không còn đủ kiên nhẫn nữa. Họ

đang tiến về phía tôi. Tôi đành gượng cười nói: “Tớ định mời Lục sư huynh
ăn cơm, các cậu có đi không?”

Tiểu Nhị là đứa lắc đầu từ chối đầu tiên: “Vô cùng cảm ơn Lục tiểu

công

2

nhà cậu, bọn tớ không đi.” Cô vừa nói xong, Lão Đại và Tứ cô nương

cũng lắc đầu theo.

Tôi cảm động đến mức chỉ muốn ôm chầm lấy ba tên đó, chỉ có họ là

hiểu tôi nhất… Nếu ba con sói này đi cùng thì chắc chắn tôi sẽ khuynh gia
bại sản.

Lục Tử Kiện đứng bên cạnh tôi nên nghe thấy hết câu chuyện của cả

bọn. Anh tò mò hỏi Tiểu Nhị: “Tại sao bạn em lại gọi anh là Lục tiểu
công?”

Tứ cô nương nhìn anh vẻ xem thường, trả lời hộ Tiểu Nhị: “Lẽ nào phải

gọi anh là tướng công?”

Trên trời, một đàn vịt trời bay qua, chốc chốc lại xếp thành hình một

khuôn mặt méo mó...

Bề ngoài, Lục Tử Kiện không hề biết Tứ cô nương, nhưng Tứ cô nương

lại khó chịu khi nhìn thấy Lục Tử Kiện. Chúng tôi đều nghi ngờ trong
chuyện này nhất định có nội tình, nhưng có bị đánh chết cô cũng không nói.
Bọn tôi hỏi nhiều là cô lại cốc đầu ba đứa… Chúng tôi đều ngoan ngoãn để
Tứ cô nương cốc đầu như thế.

Không còn cách nào khác, vì chúng tôi đấu không nổi Tứ cô nương. Cô

đã học Karate và quyền anh, một mình dư sức chấp cả ba đứa.

Khẩu vị của cái tên Chung Nguyên này đặc biệt tốt, hắn cầm cánh gà ăn

say sưa, ngon lành. Nếu có thể dùng ánh mắt để giết người, tôi chỉ muốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.