EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 19

Tôi bực bội, cướp lấy cây kem trong tay Tứ cô nương, giận dữ nói: “Tớ

cảnh cáo cậu, sau này không cho phép cậu gọi tớ là Tam Đầu Gỗ trước mặt
Lục Tử Kiện, còn cậu, cả cậu nữa!”

Tiểu Nhị nhìn chằm chằm gã ngồi bên cạnh Lục Tử Kiện… Chung

Nguyên, nói: “Tam Đầu Gỗ, cậu bớt kiếm chuyện đi được không? Lục Tử
Kiện là của Chung Nguyên rồi, cậu nhìn xem, hai người đó thân thiết biết
bao, làm gì có chỗ cho cậu!”

Tôi bực tức cướp nốt cây kem trong tay Tiểu Nhị: “Có chắc hôm nay

các cậu đến để cổ vũ cho tớ không đấy?” Vừa nói dứt lời, tôi sực nhớ đến
Lão Đại, liền nhìn cô với ánh mắt cảnh giác. Lão Đại vốn ít nói, nhưng
phần nhiều những câu cô nói, tôi không thể phản bác.

Lão Đại cầm que kem, mơ màng nhìn lên trời, thở dài. Sau đó, cô lại

đưa mắt nhìn cây kem trên tay: “Tớ đang ăn nên sẽ không nói gì cả.”

Bọn Nhất, Nhị, Tứ đều khiến tôi bực mình.

Cuộc thi kết thúc thì trời cũng đã nhá nhem tối. Điểm số không phụ

thuộc vào kỹ thuật chơi bóng, thế nên sau khi cuộc thi kết thúc, kết quả
được công bố rất nhanh. Tiếp sau là lễ trao giải. Lễ trao giải được tổ chức
rất đơn giản ngay tại sân bóng.

Quán quân không phải là tôi, á quân… cũng không phải tôi…

Tôi chỉ xếp thứ ba, giải thưởng là một tờ tiền in hình Chủ tịch Mao.

Được thôi, thứ ba thì thứ ba, dù sao thì thực lực của tôi vốn không bằng

quán quân và á quân. Huống hồ, dù không giật được năm trăm đồng, tôi
cũng cầm trong tay một trăm đồng rồi, con người mà, phải biết hài lòng với
những gì mình có.

Quan trọng là Lục Tử Kiện trao giải cho ba người dẫn đầu.

Khi Lục Tử Kiện đặt bằng khen và chiếc phong bì tiền thưởng vào tay

tôi, tôi liền nắm lấy tay anh, siết thật chặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.