EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 20

Tôi bỗng thở gấp, tim loạn nhịp, lượng axit trong người đột ngột dâng

cao…

Sau lễ trao giải, tôi chạy đến trước mặt Lục Tử Kiện. Hai má tôi đỏ

bừng, miệng thì rối rít cảm ơn anh.

Lục Tử Kiện vẫn nở nụ cười tươi rói. Tên Chung Nguyên nọ lại đứng

bên cạnh, chen vào: “Cô cảm ơn Lục Tử Kiện như thế, sao không mời cậu
ấy đi ăn cơm?”

Tôi… tôi không có tiền mà…

Thôi được, dù không có tiền nhưng vẫn phải giữ thể diện. Tôi cười hì hì

nói: “Lục sư huynh, em mời anh ăn cơm.”

Lục Tử Kiện lắc lắc đầu, cười nói: “Ai lại làm thế chứ!”

Tôi định nói: “Lục sư huynh, anh khách khí quá”, sau đó tìm cơ hội

chuồn, ai ngờ cái tên Chung Nguyên đáng ghét kia lại tiếp tục: “Lục Tử
Kiện, cậu nói như thế sẽ làm trái tim sư muội tổn thương đấy.”

Tôi trợn mắt nhìn hắn, chuyện của anh à?

Lục Tử Kiện đành hiền hậu nói: “Vậy… vậy thì ngại quá, ha ha.”

Tôi: “…”

Tôi thực sự muốn bám vào Lục Tử Kiện, đau khổ nói với anh: “Sao anh

lại dễ dàng để Chung Nguyên thao túng đến thế?!”

Nhưng tôi không thể làm thế, chỉ dám đau khổ hỏi: “Vậy chúng ta sẽ đi

ăn gì?”

Lục Tử Kiện nhìn Chung Nguyên như có ý hỏi, cậu muốn ăn gì.

Nói thật là nhìn vào đôi mắt ấy, tôi bắt đầu thấy nghi ngờ khiếu thẩm mỹ

của Tiểu Nhị nhà tôi… Không đúng, không đúng, điều đó không quan
trọng, quan trọng là tôi mời Lục Tử Kiện đi ăn, mắc mớ gì đến tên Chung
Nguyên kia.

Lúc đó, Chung Nguyên không chút khách khí nói: “Đi ăn cánh gà nhé,

không nên để sư muội phải tốn nhiều tiền vì chúng ta.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.