EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 246

Buổi tối, sau giờ tự học, tôi và Chung Nguyên cùng lách cách đạp xe về

ký túc xá. Sự thật đã chứng minh, không chỉ có con người được đánh giá
bằng hình thức bên ngoài, mà cả xe cũng vậy. Chiếc xe rách nát của tôi vốn
đã hư rồi, giờ cõng trên mình hai kẻ nặng như chúng tôi là công việc vô
cùng vất vả, vì thế chiếc xe phải kiên cường lắm.

Tôi ngồi sau xe, một tay ôm ba lô, một tay nắm lấy áo của Chung

Nguyên. Ánh đèn đường chiếu xuống tạo nên một quầng sáng màu da cam
trên lưng hắn. Tấm lưng đó thật ấm áp, thật khiến người ta muốn tựa vào.

Tôi ngượng ngùng gạt bỏ ý nghĩ đó, ngẩng đầu nhìn lên những bông

tuyết bay lơ lửng trên không trung. Trong màn đêm đen huyền, những bông
tuyết nhỏ xinh trắng muốt giống như những vì sao lấp lánh đang nhẹ nhàng
rơi xuống.

Bên đường có một đôi trai gái đang cãi nhau, có lẽ họ là một cặp tình

nhân. Người con trai tát vào mặt cô gái, sau đó bỏ đi. Cô gái nọ chỉ biết
đứng ngẩn ra, khóc không thành tiếng.

Tôi bỗng có cảm giác, mình thực ra cũng rất hạnh phúc. Ít nhất với mối

quan hệ lúc này, tôi và Chung Nguyên cũng hòa thuận, chắc tạm thời hắn
chưa có ý định rời khỏi tôi.

Đang nghĩ ngợi vẩn vơ thì chiếc xe đạp đột ngột dừng lại, tôi lao về phía

trước, đập vào lưng của Chung Nguyên. Hức, đó là tấm lưng mà tôi đã
mong được tựa vào từ rất lâu rồi.

Tôi ngại ngùng ho lên một tiếng, sau đó hỏi: “Sao thế?”

Người ngồi phía trước quay đầu lại, nhếch miệng cười: “Đầu Gỗ, cô

mời tôi uống trà sữa trân châu nhé!”

Tôi nhảy xuống xe, chạy đến trước cửa tiệm bán trà sữa, lục lọi khắp các

túi quần nhưng chỉ móc ra được năm đồng, đành tiu nghỉu mua một cốc, sau
đó xin chủ quán cho hai chiếc ống mút.

Rất ít khi Chung Nguyên để tôi mời anh thứ gì, chẳng dễ gì mới có cơ

hội này… Thật mất mặt quá!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.