EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 252

Nhưng chẳng có nghĩa lý gì, tất cả chỉ là giả vờ!

Khi nghĩ đến điều này, lòng tôi bỗng trở nên lạnh lẽo. Tôi dần thoát khỏi

trạng thái của kẻ đang say và có thể suy nghĩ.

Chung Nguyên đã phát hiện ra, hắn đã phát hiện ra rồi…

Tôi bỗng thấy mình thật tội nghiệp. Ngay cả thích một người cũng phải

âm thầm giấu kín trong lòng. Chung Nguyên đáng ghét, anh nhất định phải
vạch trần điều đó mới được sao? Nếu cứ giả vờ như không biết gì cả thì có
mất gì đâu?

Tôi càng lúc càng khó chịu. Ánh mắt của Chung Nguyên khi nói chuyện

với tôi ngày hôm nay đã chứng tỏ hắn đang đợi xem trò cười của tôi. Thật
là loài cầm thú mà!

Tiếp theo, hắn sẽ làm gì? Theo như tôi dự đoán, hắn sẽ nói: “Đầu Gỗ,

ngại quá, nhưng tôi không thích cô”, sau đó sẽ là nụ cười lãnh đạm và ung
dung. Hoặc là, Chung Nguyên cười khẩy nói: “Sao tôi có thể thích cô được
chứ?” Hoặc hắn sẽ vừa cười vừa nói: “Ái dà, tôi đã biết mình có sức quyến
rũ vô biên, đến cả một khúc gỗ như cô cũng phải thích tôi kia mà…”

Tôi vò đầu bứt tai, không cho mình được nghĩ tiếp nữa. Trí tưởng tượng

của con người quả thật đáng sợ…

Đúng lúc đó, điện thoại của tôi rung ầm ầm. Tôi nhìn vào màn hình hiển

thị, trán bỗng đổ mồ hôi.

Là Chung Nguyên.

Tôi nhìn màn hình điện thoại đang sáng rực, nhưng không nghe máy.

Tôi không dám nghe máy, cũng không biết khi nghe rồi sẽ đối diện với
Chung Nguyên như thế nào?

Điện thoại lại rung liên hồi, như thể người ở đầu dây bên kia biết tôi

đang nhìn chằm chằm vào nó.

Tôi kiên quyết từ chối cuộc gọi, sau đó tắt nguồn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.