EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 256

Hức, so sánh như vậy vẫn có vẻ không được hợp lý. Thực ra, chúng tôi

giống như sao và mặt trăng hơn. Anh là mặt trăng, còn tôi là sao. Mặt trăng
mãi mãi là một thiên thể có sức thu hút đặc biệt trong mắt mọi người, còn
những vì sao như chúng tôi chỉ biết làm nền cho nó.

Tôi luôn luôn nhắc nhở mình, Chung Nguyên là kẻ nhiều tai tiếng, cô

hoa khôi nọ cũng chỉ là một trong số những vệ tinh của anh. Nhưng trong
sâu thẳm trái tim mình, tôi vẫn thầm hy vọng: Nhỡ đâu anh ấy cũng thích
mình thật?

Vì ý chí kiên cường không thể dập tắt của anh, tôi phải ngồi lì trong

phòng cả buổi chiều.

Buổi tối, tôi phát hiện mình đã tự kỷ ở trong phòng hai ngày, cũng đến

lúc phải xuất đầu lộ diện rồi, có thực mới vực được đạo. Huống chi việc ăn
mì suốt hai ngày đối với một kẻ cơm ăn ba bữa đều đặn như tôi quả là một
sự đả kích lớn. Tôi cần được an ủi.

Tôi định đến siêu thị, lấy thẻ của Chung Nguyên để xoa dịu vết thương

lòng mà anh đã gây ra cho mình. Song tôi lại đụng phải kẻ mà tôi sợ gặp
nhất, chính là nhân vật nữ được giang hồ đồn thổi kia.

Họ vừa xếp hàng vừa cười nói với nhau trước quầy thu ngân. Cô hoa

khôi kia còn cười toe toét nữa chứ, nước miếng suýt thì rơi cả ra ngoài.

Tôi bỗng thấy bực tức vô cùng, chẳng có bụng dạ nào mà mua đồ nữa,

vội vàng quay đầu rời khỏi siêu thị.

Ra khỏi siêu thị, tôi chỉ biết đi lang thang vô định trên đường, vừa đi

vừa đá tuyết dưới chân. Trong đầu tôi lúc này toàn là cảnh tượng lúc nãy, cả
tấm ảnh trên diễn đàn nữa chứ, bộ quần áo họ mặc rất giống nhau, trông
như áo đôi của các cặp tình nhân.

Càng nghĩ càng đau lòng. Đang nghĩ ngợi vẩn vơ thì tôi vô tình đụng

phải một người. Tôi ngẩng lên định xin lỗi nhưng khi nhìn thấy mặt người
đó, câu “xin lỗi” không thể thốt thành lời. Tôi thực sự không biết làm thế
nào, còn thấy hơi bực tức nữa chứ…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.