EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 260

Về đến ký túc xá, tâm hồn tôi vẫn như bay bổng trên mây. Mọi chuyện

diễn ra như một giấc mơ, đến bây giờ tôi vẫn thấy lòng mình ngọt ngào đến
đê mê nhưng lại có chút gì đó bất an.

Tôi lướt vào phòng giống như một cái xác không hồn. Tiểu Nhị đang

chơi điện tử, ngoái đầu lại nhìn tôi, sau đó cười rất gian: “Hà hà, Tam Đầu
Gỗ, hôm nay cậu bị Chung Nguyên làm gì vậy? Có vẻ anh ấy ra tay hơi độc
ác nhỉ?”

Tôi chột dạ, nhưng vẫn thấy có gì đó hơi kỳ lạ, thận trọng hỏi: “Sao cậu

biết?”

Tiểu Nhị cười khà khà khiến tôi hình dung ra hình ảnh con sói đóng giả

bà ngoại trong truyện Cô bé quàng khăn đỏ. Lúc này, Lão Đại và Tứ cô
nương cũng vừa về. Lão Đại nhìn thấy tôi liền hỏi: “Đầu Gỗ, tại sao môi
cậu lại sưng vù lên thế kia? Cậu lại ăn cay rồi phải không?”

Tôi: “…”

Bây giờ tôi đã hiểu vì sao Tiểu Nhị cười nham hiểm như vậy.

Tiểu Nhị và Lão Đại nháy mắt với nhau, sau đó cười đểu nói: “Tam Đầu

Gỗ nhà mình bị người ta cắn, vậy mà vẫn giả vờ là trong sáng lắm ấy.”

“Tớ vẫn trong sáng mà.” Lão Đại vừa nói vừa đi đến phía tôi, nâng mặt

tôi lên ngắm nghía. Sau một hồi, cô ấy gật gù nói: “Thì ra Chung Nguyên
cầm tinh con sói.”

Mặt tôi bỗng đỏ lựng. Tôi chỉ biết trốn sau ghế, không dám nói gì. Lão

Đại vuốt đầu tôi, cười nói: “Lại đây nào, kể cho bọn tớ con sói xám gian ác
đã cắn chú thỏ con hiền lành như thế nào nào.”

Tôi đưa tay chống cằm, ngẫm nghĩ một lúc rồi nói: “Tình trong như đã

chứ còn sao nữa. Nhưng tớ vẫn thấy chuyện này hơi kỳ lạ, các cậu thử nói
xem tại sao Chung Nguyên lại thích tớ chứ?”

Lão Đại cốc đầu tôi nói: “Cô bé à, cậu có chắc mình không bị lóa mắt

không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.