EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 259

Bờ môi Chung Nguyên nóng bỏng giống như muốn thiêu đốt một thứ gì

đó. Anh cứ thế ngậm lấy môi tôi, chốc chốc lại day nhẹ khiến môi tôi hơi tê
tê. Nhưng ngay sau đó, tâm trí tôi đã ngập chìm trong hương vị ngọt ngào
của nụ hôn. Cuối cùng, tôi chủ động ôm Chung Nguyên, nhắm mắt, đón
nhận nụ hôn của anh.

Cánh tay Chung Nguyên siết chặt lấy tôi. Hai đầu lưỡi chúng tôi quấn

chặt vào nhau, thắm thiết và nồng nàn.

Tôi như bị hút hết sinh khí, nắm lấy áo Chung Nguyên, gắng sức đẩy

anh ra. Lúc đó, Chung Nguyên mới buông tôi ra. Anh nhìn tôi với ánh mắt
như muốn đốt cháy tất cả, lại siết chặt tôi trong lòng. Anh phả hơi thở nồng
nàn của mình vào tai tôi. Tôi nhắm chặt mắt, có cảm giác dường như đây
không phải là sự thật.

Chung Nguyên bỗng chà nhẹ hai bờ môi lên vành tai lạnh ngắt của tôi

khiến tôi cảm thấy ngưa ngứa nhưng lại rất ấm áp và dễ chịu. Tôi bất giác
cười thành tiếng.

Chung Nguyên nhả vành tai tôi ra, khẽ cười. Một lúc sau, anh thì thầm:

“Đầu Gỗ, cuối cùng anh cũng đã đợi được đến ngày hôm nay.”

Dù đang ở trong lòng anh nhưng tôi vẫn thấy mọi thứ hơi mơ hồ: “Em

vẫn cho rằng anh không thích em, khó chịu mỗi khi nhìn thấy em.”

Chung Nguyên cắn tai tôi, cười nói: “Thế nên em mới là Đầu Gỗ.”

Tôi cọ cọ vào ngực anh, nói: “Vậy tại sao anh lại thích em?” Anh có rất

nhiều sự lựa chọn mà.

Chung Nguyên mỉm cười: “Anh cũng muốn biết. Anh như bị trúng tà,

lúc nào cũng chỉ nghĩ đến em.”

Tôi ôm anh thật chặt, cảm giác ngọt ngào trào dâng trong lòng: “Em

cũng vậy.”

Sau đó, cả hai đều im lặng, đứng ôm nhau dưới bầu trời tuyết rơi trắng

xóa. Trên đường, người qua kẻ lại, tôi xấu hổ vùi mặt vào ngực Chung
Nguyên. Hic, thế này liệu có phải là vừa ăn cắp vừa la làng không nhỉ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.