EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 268

“Tôi dùng số chứng minh thư của anh trai, không đúng, anh…”

“Cái này, anh… ha ha, ha ha ha ha.” Lộ Nhân Giáp cười gượng, không

biết nên nói gì.

Tiểu Nhị giận dữ đập bàn, rít lên từ kẽ răng hai tiếng: “Biến thái!”

“Sư muội, thực ra đây là hiểu lầm, anh…”

Tiểu Nhị đột nhiên quay người lại, hai tay nắm chặt cổ áo Lộ Nhân Giáp

rồi nhìn anh ta với dáng vẻ của một hung thần độc ác. Cô ấy đang nổi cơn
tam bành.

Tôi vuốt mồ hôi. Mặc dù Tiểu Nhị hơi bậy một chút, nhưng tính cách rất

tốt, để cô ấy phải giận dữ thế này thực sự không phải chuyện dễ dàng. Vì
vậy, phải nói là tôi khá khâm phục Lộ Nhân Giáp.

Đương nhiên Tiểu Nhị nổi giận là một việc rất nguy hiểm, Lộ sư huynh

à, cầu trời phù hộ cho anh!

Lộ Nhân Giáp sợ sệt nhìn Tiểu Nhị: “Nữ hiệp, xin tha mạng.”

Tiểu Nhị nhìn chằm chằm vào mặt anh ta, cười hung ác như yêu nữ

ngàn năm muốn hút máu người. Tôi ngồi bên cạnh nghe mà sởn hết cả gai
ốc.

Lộ Nhân Giáp đau khổ nói: “Sư muội…”

Tiểu Nhị quát: “Không được gọi tôi là sư muội!”

Lộ Nhân Giáp: “Nữ... nữ hiệp… Nữ hiệp, tôi sai rồi.”

Tiểu Nhị gầm gừ: “Một lần, hai lần thôi thì bỏ qua, giữa chúng ta có mối

thâm thù gì mà anh lại truy sát tôi suốt một tháng qua? Hơn nữa tôi đi đâu
anh cũng có thể tìm ra là sao?”

Vào thời điểm quan trọng đó, giọng của Lộ Nhân Ất lại một lần nữa

vang lên: “Cậu ấy tự tạo ra một chiếc máy truy tìm dấu vết, xa ngàn dặm
cũng vẫn có thể tìm được một cách chính xác, sử dụng miễn phí, đảm bảo
khiến em hài lòng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.