EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 271

khác muốn gây án. Tôi nuốt nước bọt, cảm thấy có chút ngượng ngùng.

Chung Nguyên nhếch mép, giơ tay lên, có ý bảo tôi kéo dậy. Tôi cúi

người, kéo tay anh.

Bỗng một lực rất mạnh kéo tôi xuống. Tôi loạng choạng rồi ngã nhào.

Đến lúc tôi kịp phản ứng thì đã nằm trong lòng Chung Nguyên.

Một tay Chung Nguyên vòng qua eo tôi, tay còn lại quàng qua vai, ôm

chặt tôi vào lòng. Anh nhìn tôi mỉm cười, trong đôi mắt khép hờ tỏa ra một
thứ ánh sáng đầy mê hoặc. Hôm nay, đúng là anh đã uống nhiều rượu, tôi
bỗng thấy áy náy trong lòng.

Chung Nguyên vẫn mỉm cười, hai mắt lim dim. Ánh đèn đường dịu

dàng chiếu lên bờ môi anh khiến nó càng trở nên kiều diễm.

Nhìn vào bờ môi ấy, tim tôi bỗng loạn nhịp. Tôi vội vàng đứng dậy khỏi

người Chung Nguyên. Song anh lại ôm tôi rất chặt khiến tôi không thể nhúc
nhích.

Lúc này, đám người xung quanh đã vây lấy chúng tôi, hò hét ầm ĩ khiến

những người đi đường cũng phải tò mò.

Tôi lại càng xấu hổ, vùi mặt vào lòng Chung Nguyên.

Sau đó, Chung Nguyên bỗng xoay người, đè tôi xuống. Tôi kêu lên một

tiếng, bối rối không biết phải làm sao.

Nhưng ngay sau đó, khi ngẩng lên, tôi nhận ra đám người xung quanh

đang đua nhau ném tuyết về phía chúng tôi…

Tôi không nhìn thấy gì nữa, vì Chung Nguyên đã ấn đầu tôi vào lòng

anh, lấy người che cho tôi. Đương nhiên, không cần nhìn tôi cũng có thể
tưởng tượng ra, mấy kẻ xấu xa đó đã làm cho Chung Nguyên của tôi thê
thảm thế nào.

Chung Nguyên tựa cằm vào đầu tôi, khẽ cười. Anh đã ngà ngà say

nhưng vẫn dịu dàng nói: “Đừng sợ, có anh rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.