EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 278

Tôi thấy mình sắp nổ tung, mặt đỏ bừng bừng như bị bỏng… Ông trời

ơi, trên đời này tại sao lại có người không biết xấu hổ như thế…

Chung Nguyên vẫn tỏ ra ung dung, bình thản. Anh đưa tay ra sau gáy

tôi, cúi đầu như thể sắp hôn tôi thêm lần nữa.

Tôi giơ tay lên bịt miệng Chung Nguyên, bối rối nói: “Anh, đây là

phòng tự học đấy!”

Chung Nguyên đặt tay tôi vào lòng bàn tay anh, nói với vẻ không thèm

bận tâm: “Tự học thì sao, chúng ta không phải chưa từng làm thế này bao
giờ.”

Tôi nhớ lại chuyện mình và Chung Nguyên đã từng tập diễn trong

phòng tự học, nhưng đó chỉ là diễn thôi, chúng tôi làm như vậy là vì yêu
nghề…

Chung Nguyên ôm lấy hai vai tôi, chẳng nói chẳng rằng, cúi đầu định

hôn.

“Không được, người khác nhìn thấy thì sao?” Tôi vừa nói vừa quay mặt

đi.

Chung Nguyên im lặng hồi lâu. Tôi thấy hơi kỳ lạ, đây không phải là tác

phong thường ngày của anh. Thế nên tôi quay đầu lại, thấy Chung Nguyên
đang nhìn về phía cửa. Tôi nhìn theo hướng đó và thấy một người.

Tô Ngôn đang đứng ở cửa và nhìn về phía chúng tôi.

Tôi không biết phải làm thế nào, cúi đầu không dám nhìn cậu ta. Tôi

thực sự không biết phải đối xử thế nào với người thích mình mà mình lại
không hề có tình cảm. Ngoài việc trốn tránh, tôi chẳng tìm được cách nào
khác.

Tô Ngôn mau chóng đi đến bên cạnh chúng tôi, sau đó khẽ hỏi: “Mộc

Nhĩ, tôi có thể nói chuyện riêng với chị được không?”

Tôi không biết nên gật đầu hay lắc đầu. Thực ra, tôi luôn hy vọng có cơ

hội để nói rõ ràng với cậu ta, nhưng tôi lại sợ Chung Nguyên sẽ giận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.