EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 28

trong một tháng, nếu nói thêm một câu nữa tức là tôi bị lỗ. Vì vậ y, tôi
không thèm nhìn cô ta, tiếp tục đi đến trước bàn số mười, lặp lại câu nói lúc
nãy.

Đợi đến khi hoàn thành xong nhiệm vụ, tôi mới phát hiện ra, bốn bàn đó

toàn là nữ sinh, hơn thế mỗi bàn chỉ có duy nhất một người ngồi…

Lẽ nào… lẽ nào Chung Nguyên hẹn hò với bọn họ? Khủng khiếp quá,

một lúc hẹn bốn người sao?

Nếu đúng như vậy thì hắn đến tìm tôi là để từ chối bọn họ sao?

Tiếp tục nghĩ theo hướng đó, cũng có thể nói Chung Nguyên đóng vai

một tên mặt trắng tốt bụng, đẩy tôi đến đây diễn vai kẻ xấu, giúp hắn từ
chối kẻ khác?

Cái này… Chung Nguyên, ngươi tồi tệ quá đấy! (>_<)

Tôi quay đầu lại nhìn mấy nữ sinh vẫn đang ngồi lì ở đó, chưa chịu rời

đi. Lúc này, bọn họ đều nhất loạt nhìn tôi với ánh mắt căm giận và oán hận,
cứ như thể tôi là đứa vô lại đã khuyến khích Chung Nguyên từ chối bọn họ.

Thì ra, vừa nãy chỉ quanh quẩn một vòng, tôi đã đắc tội với bốn mỹ

nhân, áp lực quả là lớn.

Tôi thấy mình phải giải thích cho bọn họ một chút. Vậy nên, tôi đứng

trước cửa tiệm cà phê, nhìn về phía bốn mỹ nhân, hét lớn: “Không phải ý
của tôi đâu, là Chung Nguyên bảo tôi nói đấy!” Nói xong, tôi không dám
nhìn họ, nhanh chóng chuồn khỏi đó.

Dù bị Chung Nguyên sắp đặt làm chuyện đắc tội với người khác, tôi vẫn

thấy khá vui. Suy cho cùng, việc được ăn ngày ba bữa miễn phí thật có sức
hấp dẫn. Thể diện cái gì chứ, chỉ là phù du!

Trưa hôm sau, khi đang định rút thẻ ăn cơm của Chung Nguyên ra thử,

chuông điện thoại của tôi bỗng reo, là một số lạ.

Tôi nhận điện thoại: “A lô?”

Một giọng nói quen thuộc vang lên ở đầu bên kia: “Đầu Gỗ sư muội?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.