EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 329

Bước từ bục nhận giải thưởng xuống, tôi vã mồ hôi, các ngón tay như

cứng lại.

Chung Nguyên rút giấy ăn ra lau tay cho tôi, nhân lúc tôi không chú ý

anh hôn nhẹ lên các ngón tay tôi, nhìn tôi cười rất tươi: “Em trả lời rất hay.”

Tôi ngượng ngùng nhìn bốn phía, không thấy ai chú ý mới yên tâm đáp:

“Cảm ơn anh.” Tuy ngoài mặt thì nghiêm túc nhưng trong lòng rất đắc ý.
Tốt thôi, cứ để cho một kẻ không có tài gì như tôi được tự đắc một chút…
(>_<)

Tôi ngồi xem lại lễ trao giải trên ti vi, khi quay đến phần trả lời của tôi,

tôi liền thấy khuôn mặt mỉm cười của Chung Nguyên, lòng bỗng thấy ấm
áp lạ.

Tôi luôn cảm thấy nụ cười này của anh và khuôn mặt anh lúc chụp ảnh

cùng cô hoa khôi nọ không giống nhau. Nhưng khác nhau ở điểm nào thì tôi
không biết.

Tôi chụp lại cảnh này, rồi lôi tấm ảnh mình từng ghen tị ra so sánh.

Sau khi nhìn ngắm hồi lâu, cuối cùng tôi đã rút ra kết luận: khi chụp với

cô hoa khôi đó, Chung Nguyên chỉ cười xã giao, còn với tôi… (>_<)

Nghĩ đến đây, tôi đắc ý cười ngốc nghếch.

Về chuyến du lịch Singapore bảy ngày đêm, tôi, Chung Nguyên và Lão

Đại vì bận việc riêng nên không thể đi, chỉ có Tiểu Nhị và Lộ Nhân Giáp đi.
Mấy hôm nay, Tiểu Nhị luôn nói không muốn đi một mình với tên biến thái
đó, nhưng sau cùng, vì không nỡ bỏ cơ hội đi du lịch này, cô ấy đành đi với
tâm tạng vô cùng mâu thuẫn.

Sau này, trở về từ chuyến đi, Tiểu Nhị đã kể cho tôi nghe tất cả những

chuyện cô ấy gặp phải. Theo lời Tiểu Nhị nói thì chuyến đi này cực kỳ nguy
hiểm, cô ấy còn suýt mất mạng…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.