EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 356

tôi, đùa giỡn. Chung Nguyên vừa hôn vừa rên khe khẽ. Tiếng rên sung
sướng đó nghe mà bực mình.

Thật kỳ lạ. Hôm nay, sao Chung Nguyên lại cười suốt thế nhỉ? Anh cười

cái gì mà cười chứ? Ngọn lửa giận dữ trong lòng bỗng bùng lên, tôi liền cắn
mạnh vào môi anh, dùng răng day hai bờ môi mềm mại của anh một lúc,
sau đó mới nhả ra.

Chung Nguyên buông tôi ra, nhìn tôi say đắm. Anh chau mày, miệng hơi

nhếch lên. Sau khi hôn, đôi môi đỏ thắm, trơn bóng của anh thật khiến cho
người ta nhìn vào mà chảy cả nước miếng. Một chút máu đỏ vương lại trên
môi anh, làm nó càng thêm gợi cảm, quyến rũ như muốn bỏ bùa những kẻ
nhìn vào đó.

Tôi phát hiện giờ đây mình thật vô dụng. Trước dáng vẻ đáng yêu đó

của Chung Nguyên, tôi thực sự không thể giận anh được nữa.

Chung Nguyên buông bàn tay đang siết chặt lấy tay tôi ra, đưa lên vuốt

ve mặt tôi. Sau đó, anh kề trán mình vào trán tôi, nhìn thẳng vào mắt tôi rồi
dịu dàng nói: “Đầu Gỗ, chúng ta không cãi nhau nữa nhé, được không em?”

Bị anh nhìn, tôi hơi chột dạ, nên cúi đầu, giận dỗi nói: “Ai cãi nhau với

anh!”

Chung Nguyên cọ cọ đầu vào trán tôi, cười nói: “Em không cãi nhau với

anh, là anh sai, hôm qua anh nóng nảy quá nên mới gây sự với em như
vậy.”

Những lời này của Chung Nguyên khiến tôi vô cùng áy náy và hổ thẹn.

Tôi phát hiện Chung Nguyên có một khả năng, đó là khiến tôi không thể
làm trái bất cứ mong muốn nào của anh. Khi anh dỗ dành bạn, dù có thế
nào đi nữa thì cơn giận dữ của bạn cũng sẽ tiêu tan. Nói tóm lại, khi bạn ở
bên Chung Nguyên, quyền chủ động luôn nằm trong tay anh. Bạn chỉ là kẻ
ngoan ngoãn để anh khống chế mà thôi.

Mặc dù không cam tâm, nhưng tôi đã cam chịu số phận, cam chịu rơi

vào tay tên quỷ đáng ghét đó. Tôi mãi mãi không thể vùng dậy, không thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.