EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 359

Một tay Chung Nguyên lái xe, tay kia đưa ra cầm tay tôi, mân mê rồi

nắm thật chặt. Sau đó, anh nghiêm nghị nói: “Đầu Gỗ, anh và Sử Vân
Hoành không có gì cả.”

“Em biết, thực ra em và Tô Ngôn cũng chẳng có gì cả.” Tôi bỗng hiểu

ra lý do lúc nào tôi cũng nghĩ đến Chung Nguyên, không chỉ vì tôi yêu anh,
mà còn vì tôi luôn tin tưởng anh, dù có nghi ngờ thế nào, cuối cùng tôi vẫn
tin vào tình yêu của hai chúng tôi.

“Anh cũng biết, nhưng anh… Hôm qua, anh đã quá nóng nảy.” Chung

Nguyên lại cười. “Em biết không, một khoảng thời gian trước đây em rất
lạnh nhạt với anh... Lúc đó anh đã nghĩ… nghĩ rằng em không thích anh.
Hôm qua anh nói với em chuyện đính hôn, chỉ vì muốn biết em có còn quan
tâm đến anh nữa không. Ai dè, vì thế mà chúng ta cãi nhau. Tối qua, khi trở
về, anh mới hiểu ra, em không quan tâm đến anh, cãi nhau với anh cũng chỉ
vì ghen với Sử Vân Hoành, anh thật ngốc.”

Tôi tròn xoe mắt, không dám tin vào những gì mình vừa nghe được.

Chung Nguyên à, trí tưởng tượng của anh phong phú thật đấy.

Bị tôi nhìn chằm chằm, Chung Nguyên có vẻ hơi ngượng ngùng. Anh

quay mặt nhìn về phía trước, tiếp tục lái xe. Hình như hai má anh đang ửng
hồng, nếu không nhìn kỹ sẽ không thể phát hiện ra.

Chung Nguyên đang xấu hổ ư? Hiếm khi nhìn thấy bộ dạng này của

anh, nên dù không muốn nhưng tôi vẫn không nhịn nổi, liền bật cười.

Chung Nguyên cũng cười ngượng nghịu: “Em thấy chưa, khi yêu người

ta thường ngốc nghếch như vậy đấy, lại còn sợ mất thứ này thứ kia nữa
chứ.”

Tôi cười, nắm chặt tay anh: “Anh yên tâm, em chỉ yêu một mình anh

thôi.”

Chung Nguyên vẫn dán mắt về phía trước, miệng mỉm cười: “Anh cũng

thế, anh chỉ yêu một mình em thôi, Đầu Gỗ à.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.