EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 360

Tôi đã hiểu được tại sao hôm qua chúng tôi lại cãi nhau. Tôi nóng nảy

như vậy là vì ghen với Sử Vân Hoành, nhưng vì sao Chung Nguyên cũng
nổi nóng, thì ra suy nghĩ của anh cũng… Chuyện thật là kỳ diệu! Khi yêu,
người ta thường hay sợ mất mát. Chung Nguyên vốn lo lắng tôi không yêu
mình, tối qua lại nhìn thấy tôi và Tô Ngôn như vậy, anh không nghĩ mới là
chuyện lạ. Chung Nguyên đã trở nên ngốc nghếch thật rồi, còn ngốc cả hơn
tôi nữa.

Song tôi đột nhiên nghĩ đến một chuyện khác. Chung Nguyên không

thích Sử Vân Hoành, nhưng còn cha mẹ anh thì sao?

Lúc này, Chung Nguyên cầm lấy tay tôi, giơ ra trước mặt, rồi chăm chú

ngắm nghía. Sau đó, anh chau mày nói: “Nhẫn đâu?”

“Em…” Vừa nghĩ đến nhẫn, tôi liền nhớ đến chuyện đính hôn và lại

thấy đau đầu. Ôi chao, sao cha mẹ cứ thích xen vào chuyện hôn nhân của
con cái thế nhỉ?

Chung Nguyên nhếch mày, ánh mắt tỏ ra nguy hiểm: “Mất rồi à? Hay là

vứt đi rồi?”

“Chung Nguyên.” Tôi lấy hết dũng khí, hỏi anh: “Chuyện đính hôn,

anh… anh định thế nào?”

Chung Nguyên dịu dàng xoa đầu tôi, cười nói: “Em lo lắng chuyện đó

à?”

Tôi gật đầu, căng thẳng chờ câu trả lời của anh. Cho dù anh có mạnh mẽ

và dứt khoát thế nào thì cũng khó có thể nói ra những mâu thuẫn của mình
với cha mẹ, thậm chí còn không có khả năng để chống đối họ.

Chung Nguyên nhẹ nhàng vỗ vai tôi, an ủi: “Em yên tâm, cha mẹ anh

sáng suốt lắm. Còn nếu thực sự không được, anh sẽ đi tìm ông, xin ông
đứng ra làm chủ hôn cho anh.”

Tôi lại gật đầu, nhưng trong lòng vẫn thấy khúc mắc. Nói thế nào nhỉ,

cha mẹ của Chung Nguyên đã coi Sử Vân Hoành là con dâu. Cho dù sau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.