EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 368

Chương 58

Biến thái

Từ khi biết chuyện anh bị ép đính hôn với Sử Vân Hoành là do Sử Tịnh

nói với tôi, Chung Nguyên luôn nghĩ chính Sử Tịnh đã khiến tôi thay đổi ý
định. Thế nên, anh vô cùng tức giận. Lý do anh đưa ra là: thứ nhất không
đước ức hiếp vợ của anh, thứ hai Sử Tịnh làm như vậy là không công bằng,
cạnh tranh không lành mạnh, quan trọng hơn, tôi thay đổi vì Tô Ngôn hoặc
Trương Húc thì không sao, nhưng thằng nhãi nhép vắt mũi chưa sạch Sử
Tịnh sao cũng dám chĩa mũi vào kia chứ?

Tôi nghĩ Chung Nguyên đã phát điên rồi. Anh cũng biết Sử Tịnh chỉ là

một thằng bé vắt mũi chưa sạch thì làm sao có thể chọc gậy bánh xe được,
lại chọc cho ra chọc như thế nữa chứ. Thằng bé đó nhõng nhẽo với cô giáo
cũng chẳng có gì sai, vậy mà nghe Chung Nguyên nói cứ như thể nó xấu xa
lắm ấy.

Nghĩ vậy, tôi ra sức đấu tranh biện hộ cho Sử Tịnh. Nhưng Chung

Nguyên chẳng nghe lọt tai từ nào. Cuối cùng, anh xua tay nói: “Em không
cần nói nữa, đây là sự nhạy cảm tối thiểu mà bất kỳ thằng con trai nào cũng
phải có. Rốt cuộc, Sử Tịnh đang nghĩ gì, anh biết rất rõ.”

Trán tôi lấm tấm mồ hôi. Tôi định giải thích tiếp thì Chung Nguyên đột

nhiên che miệng tôi lại… Hức, mà anh lại dùng miệng của mình nữa chứ.

Tôi và Chung Nguyên quấn lấy nhau một lúc. Sau đó anh kéo tôi vào

lòng, ôm thật chặt, nói với vẻ lo lắng: “Đầu Gỗ, đừng làm gia sư cho Sử
Tịnh nữa.”

“Nhưng…” Tôi vẫn thấy Chung Nguyên đang làm ầm lên một cách vô

lý.

Bờ môi mềm mại của anh mơn trớn khắp tai tôi: “Không nhưng nhị gì

cả, Đầu Gỗ, cứ coi như vì anh đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.