EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 373

rồi nói: “Chung Nguyên, anh mau đi mua đồ đi.”

Khoé miệng Chung Nguyên hơi nhếch lên: “Vội gì chứ, để anh cho em

xem cuốn tạp chí anh giấu đi trước đã. Em thích nhẹ nhàng hay thích điên
cuồng một chút?”

Tôi quay đầu bỏ chạy.

Buổi tối, Chung Nguyên đi tắm trước. Tôi ngồi trên sofa, vừa ngáp dài

vừa xem ti vi. Điện thoại Chung Nguyên để trên bàn bỗng đổ chuông. Tôi
sợ có chuyện quan trọng nên cầm điện thoại lên nghe giúp anh.

Tên người gọi đến hơi quen quen, Chung Khánh Nguyên? Hình như tôi

đã nhìn thấy cái tên này ở đâu đó rồi thì phải…

Đương nhiên, tôi chẳng nghĩ nhiều làm gì cho mệt, nhấc điện thoại rồi

“a lô” một tiếng.

Người bên kia im lặng, tôi tưởng ông ta không nghe rõ, nên lại “a lô”

hai tiếng rõ to.

Cuối cùng đầu dây bên kia cũng có tiếng trả lời, là giọng một người đàn

ông. Ông ta từ tốn hỏi: “Cháu… Cháu là con gái?”

Đó có được coi là một câu hỏi không nhỉ? Tôi chẳng thèm quan tâm đến

câu hỏi của ông ta, hắng giọng nói: “Chào ông, bây giờ Chung Nguyên có
việc nên không ở đây, lát nữa ông gọi lại nhé!”

Chẳng hiểu tôi không bình thường hay ông ta không bình thường. Tự

dưng ông ta lại hỏi: “Cháu là bạn gái của Chung Nguyên à?”

Vị huynh đài à, tò mò nhiều không tốt cho sức khỏe đâu…

Đúng lúc tôi lưỡng lự không biết phải trả lời thế nào thì Chung Nguyên

bước ra khỏi phòng tắm. Anh vừa lau đầu vừa đặt tay lên vai tôi: “Gì thế?”
Một làn hơi nước mỏng tỏa ra từ người Chung Nguyên khiến anh trông thật
gợi cảm.

Tôi đưa điện thoại cho Chung Nguyên: “Anh có điện thoại.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.