EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 386

đi đường của tôi, chúng tôi không động đến nhau. Nếu có thể như vậy thì
bây giờ chúng tôi đã không gặp nhiều chuyện phiền phức đến thế.

Có những cuộc tình vốn chẳng thể có kết quả gì, có một số người vốn

gặp để yêu nhau.

Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy, tôi thấy đầu nặng trĩu, hình như tôi đã bị

cảm. Tôi ôm chăn, ngồi ngây trên giường. Bên ngoài, mưa rả rích gõ nhịp
lên ô cửa sổ. Tiếng mưa khiến cho lòng người lạnh lẽo và cô đơn. Tôi bỗng
thấy nhớ da diết nụ cười rạng rỡ hòa trong nắng của người con trai ấy. Tại
sao lúc đó tôi không ôm anh thêm một lúc nữa?

Đáng tiếc, anh đã không còn là của tôi nữa.

Nghĩ về chuyện xưa, nước mắt tôi không biết rơi tự lúc nào. Tôi thở dài.

Mộc Nhĩ ơi Mộc Nhĩ, sao mày lại yếu đuối như thế, đó chẳng qua chỉ là
một người con trai thôi mà, trên thế gian này thiếu gì đàn ông, người mày
gặp sau này nhất định sẽ tốt hơn anh ta.

Ngồi trên giường khóc hồi lâu, cuối cùng tôi cũng lau nước mắt, quyết

định ra ngoài mua thuốc. Khi đi đến quầy lễ tân, tôi nhìn thấy một đôi nam
nữ đi từ ngoài vào. Nhìn thấy tôi cô gái liền cười rạng rỡ nói: “A, là chị à?”

Tôi chăm chú nhìn, thì ra là cặp đôi tôi đã gặp ngày hôm qua. Vừa thất

tình nên tôi hơi nhạy cảm với những đôi lứa yêu nhau. Vì vậy, tôi chỉ chào
hỏi vài câu, rồi đi ra ngoài. Nhưng vừa đi đến cửa, tôi nhớ ra mình không
mang theo ô. Đã bị cảm, nếu giờ lại dính nước mưa, e rằng cơ thể gầy gò
của tôi sẽ không chống đỡ nổi.

Cô gái kia vẫn chưa rời đi. Nhìn thấy tôi không mang ô, cô hào phóng

nhường ô cho tôi. Từ chối thì cũng không hay, tôi cầm lấy rồi nói: “Cảm
ơn, em ở phòng nào, một lúc nữa về chị sẽ trả lại.”

“Đừng khách sáo, em ở phòng 802.”

“Trùng hợp quá, chị ở phòng 801, ngay kế bên.”

Thực ra khách sạn này chỉ có hai tầng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.