EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 387

Tôi mua thuốc cảm cúm ở hiệu thuốc gần đó rồi đến siêu thị mua một

chiếc ô. Thực sự tôi chẳng còn tâm trạng để ăn uống nên lại lê bước về
khách sạn.

Tôi sang phòng bên cạnh trả ô, cô gái nọ đang ngồi xem ti vi. Thấy tôi,

cô liền kéo vào, rồi lôi từ trong hành lý ra rất nhiều thứ mời tôi ăn: “Đây là
thịt bò khô đặc sản của vùng em, chị phải thử đấy… Cái này, cái này là
cánh gà muối bà em làm, bảo đảm ăn xong chị sẽ thích mê… Còn cái này,
ông cháu em thích nhất…”

Nhìn dáng vẻ vô tư của cô ấy, tôi bỗng có cảm giác chúng tôi thật thân

thiết và gần gũi.

Cô gái đột nhiên ngẩng đầu, giơ tay ôm lấy ngực: “Sao lại nhìn em thế,

muốn sàm sỡ em à?”

Nghe thấy câu nói đùa, tôi bật cười nói: “Em là một cô gái rất thú vị.”

Được tôi khen, cô gái vừa vui vừa thẹn thùng. Cô ngồi xuống cạnh tôi,

nói: “Chị quá khen rồi. Em tên là Vân Nhược, còn chị?”

“Chị tên là Mộc Nhĩ.”

Vân Nhược ngắm nghía một lúc, rồi nói: “Mộc Nhĩ à, em thấy sắc mặt

chị không được tốt, chị có thấy khó chịu không?”

“Chị bị cảm nhẹ, vừa uống thuốc rồi.”

Vân Nhược vỗ vỗ vai tôi, than thở: “Một mình ở bên ngoài phải chú ý

giữ gìn sức khỏe… À, chị đi công tác à?”

“Chị… chỉ đi thăm thú cho vui thôi. Còn em thì sao?”

Vân Nhược bình thản đáp: “Em á? Em trốn kết hôn.”

“Trốn… trốn kết hôn ư?”

“Vâng, cha mẹ không cho em cưới Hình Trừng, cứ bắt em phải cưới tên

mập con nhà giàu đó nên chúng em quyết định bỏ trốn, chắc chị thấy kỳ lạ
lắm đúng không?”

“Ừ, cứ như trong phim ấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.