EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 448

Thôi được, tôi thừa nhận khả năng ăn nói của tôi chỉ đáng chạy theo

xách dép cho Chung Nguyên. Vì vậy, bây giờ tốt nhất không nên đứng đây
đôi co với anh nữa. Nghĩ vậy, tôi quay đi, cứng rắn nói: “Em không đi.”

Chung Nguyên lấy ngón tay nâng cằm tôi lên, lạnh lùng hỏi: “Em không

muốn đi thật chứ gì? Được rồi, anh có rất nhiều cách để đối phó với em, em
thích cách nào đây?”

Tôi khẽ rùng mình, lùi lại một bước, nhìn anh vẻ bối rối. Chung Nguyên

nở nụ cười dịu dàng và quyến rũ khiến tôi nuốt nước bọt không ngừng.
Nhưng kết hôn… Nghe nói những người đã kết hôn không còn yêu nhau
say đắm như trước nữa. Nhìn Chung Nguyên, tôi lại tưởng tượng ra tình
yêu mà anh dành cho tôi sau khi kết hôn, hức…

Thế nên tôi lại càng quyết tâm sẽ không kết hôn sớm.

Tôi tiến lên trước, ôm lấy Chung Nguyên, nũng nịu nói: “Chung

Nguyên à, em vẫn chưa muốn kết hôn.”

Chung Nguyên: “Nhưng anh muốn, muốn đến phát điên lên được.”

Tôi lại nũng nịu bởi vì nũng nịu chính là cách hiệu quả nhất để thuyết

phục Chung Nguyên. Mặc dù, nói thật tôi chẳng thích làm thế tẹo nào,
nhưng bây giờ chẳng còn cách nào khác. Tôi vùi mặt vào lòng Chung
Nguyên, nhõng nhẽo nói: “Chung Nguyên à, anh cho em một chút thời gian
để suy nghĩ được không? Được nha, được nha…”

Người Chung Nguyên bỗng cứng đơ. Anh gượng cười nói: “Thôi được

rồi, thế em muốn bao lâu?”

Tôi: “Ừm… Một năm thì thế nào?”

Chung Nguyên: “Em muốn anh đợi đến tức chết hả?”

Tôi: “Hức, hức, vậy thì nửa năm nhé anh!”

Chung Nguyên: “Thế thì ngay bây giờ anh sẽ xử lý em luôn.”

Tôi rùng mình: “Vậy một tháng được không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.