EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 453

Tôi khóc dở mếu dở: “Em phải đi tắm…”

Vừa dứt lời, Chung Nguyên đột nhiên kéo eo tôi, rồi ôm chầm lấy tôi.

Anh cúi đầu nhìn tôi, nhếch mép cười mờ ám: “Đúng lúc anh cũng đang
muốn tắm.”

Tôi: “…”

Chung Nguyên bế tôi vào phòng tắm, vặn nước, rồi lột đồ, thả tôi vào

giữa bồn. Tôi ngồi co ro trong bồn tắm, chẳng còn tâm trí tắm táp gì nữa.

Ngược lại, Chung Nguyên lại vô cùng phấn khích. Anh bắt đầu cởi quần

áo, đầu tiên là áo sơ mi, từng chiếc cúc áo tuột ra để lộ thân hình quyến rũ
của anh. Chung Nguyên cởi rất nhanh nhưng không hề lộn xộn, điều đó
chứng tỏ tâm lý của anh vững vàng hơn tôi rất nhiều. Tiếp đó, tất và quần
cũng bị anh vất sang một bên. Đôi chân Chung Nguyên thẳng và dài, rắn
chắc, chẳng trách mỗi lần chạy cùng nhau tôi không thể nào đuổi kịp được
anh.

Lúc này, chỉ còn sót lại một thứ vô cùng quan trọng: chiếc quần sịp.

Tôi thở gấp, tròn mắt nhìn, không muốn bỏ lỡ bất kỳ động tác nào của

anh. Nói thật, tôi vô cùng tò mò, dù sao thì thứ anh có tôi cũng không có
mà…

Chung Nguyên cười khêu gợi, từ từ cởi nốt chiếc quần kia ra.

Chà chà, cấu tạo của con trai quả là không giống con gái… Tôi gật đầu

tấm tắc, rồi bất giác ngẩng lên, phát hiện Chung Nguyên đang nhìn mình
chằm chằm. Ánh mắt đó, phải nói sao nhỉ, nóng bỏng và mê mị.

Mặt tôi đỏ bừng. Tôi cúi đầu, không dám nhìn anh nữa.

Chung Nguyên bước vào bồn tắm, tiến sát về phía tôi. Anh nâng cằm tôi

lên, rồi hai đứa cứ thế nhìn thẳng vào nhau. Mắt anh mỗi lúc một sáng hơn,
giống như có hai ngọn lửa đang cháy rừng rực, sẵn sàng thiêu đốt tôi.

Tôi đang định nói thì đã bị anh ngăn lại bằng một nụ hôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.