EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 480

Thứ còn đáng ghét hơn nữa đó là tên bạn thanh mai trúc mã của cô ấy.

Hắn ta tên là Húc Húc cái gì đó. Rõ ràng đã phản bội Đầu Gỗ, vậy mà cái
tên mặt dày đó vẫn suốt ngày lượn lờ trước mặt cô ấy… Nói thật lòng,
Chung Nguyên chỉ muốn bẻ gãy xương thằng cha đó.

Nhưng ghen thì vẫn là ghen, Chung Nguyên vẫn rất tin vào chính mình.

Xét trên mọi phương diện, cái tên Trương Húc đó không phải là đối thủ của
anh, huống hồ hắn còn có một tiền sử đáng khinh nữa chứ.

Chỉ có điều, Chung Nguyên vẫn thấy ghen tị với hắn ta. Vì dù sao Đầu

Gỗ cùng đã từng chấp nhận hắn. Trong khi đó, chuyện này với anh lại quá
đỗi khó khăn. Anh đã tiếp xúc với cô ấy lâu như vậy mà chưa thấy bất kỳ
tín hiệu nào từ cô ấy.

Trong lòng Chung Nguyên lúc này có một chút cảm giác hạnh phúc,

hạnh phúc vì ngày xưa Trương Húc có mắt như mù, có ngọc trong tay mà
không biết giữ. Song anh vẫn thấy xót xa, xót xa vì Đầu Gỗ tội nghiệp
chẳng dễ dàng gì mới mở lòng mình thích một người, cuối cùng lại bị tổn
thương.

Tất cả những cảm xúc phức tạp đều biến thành sự căm ghét của Chung

Nguyên dành cho Trương Húc.

Đầu Gỗ vẫn luôn chọc giận Chung Nguyên. Nhiều lúc, tức phát điên,

anh chỉ muốn bóp chết cô, nhưng đó chỉ là trong ý nghĩ… Anh thà tự giết
chết mình, chứ không bao giờ động đến Đầu Gỗ yêu quý.

Khi nhận ra Chung Nguyên đang tức giận, Đầu Gỗ lại tỏ ra biết lỗi, chỉ

nói vài ba câu, cô đã xua đi những tức giận trong anh.

Chung Nguyên phát hiện ra một điều, đối với người bạn thích, bạn

không bao giờ có thể tức giận với người đó. Tình yêu giày vò con người
như thế, vậy mà ai cũng muốn tận hưởng sự giày vò ngọt ngào đó.

Đúng là tự giày vò bản thân.

Khai giảng, Chung Nguyên vội vã quay lại trường học thì lại đụng độ

với Tô Ngôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.