EM LÀ ÁNH SÁNG CỦA ĐỜI ANH! - Trang 165

"Ba, ba đừng chọc con nữa." Tôi làm nũng nói.

"Chẳng lẽ không đúng sao?"

"Nhưng hôm nay khi anh ấy hỏi con thích anh ấy hay chỉ là sùng bái

anh ấy, con lại thấy mờ mịt, không biết trả lời như thế nào."

"Vậy bây giờ thì sao, con gái?"

"Con cảm thấy con thích anh ấy thật ba ơi."

"Bảo bối, Con không ngại đôi chân của cậu ấy à?" Mẹ tôi hỏi.

"Con tuyệt đối không quan tâm đến đôi chân của anh ấy, tuy rằng đôi

chân của anh ấy có hơi bất tiện, nhưng anh ấy luôn biết cách chăm sóc cho
con, tạo cho con cảm giác rất an toàn, con rất thích ở cùng với anh ấy."

"Vậy Văn Thông nói với con như thế nào?" Ba tôi lại hỏi.

"Anh ấy luôn cho rằng đến với con sẽ liên lụy đến con, anh ấy còn cố

gắng kìm nén tình cảm của mình, anh ấy cảm thấy mình có lỗi với con, sau
đó con nói muốn anh ấy cho con một cơ hội, anh ấy mới nói chúng con nên
bắt đầu từ từ thôi, cho đôi bên một cơ hội."

"Bảo bối, ba mẹ đều là người từng trải, ba lớn tuổi như thế này, từng

gặp qua rất nhiều người, ba có thể thấy Văn Thông là một đứa trẻ rất tốt, ba
nghĩ thân thể cậu ấy cũng đã khiến cậu ấy khổ sở rất nhiều. Ba có nghe Văn
Trí kể một số chuyện về Văn Thông, trước kia thương tích của cậu ấy nặng
hơn so với bây giờ nhiều, cậu ấy đã rất cố gằng để khôi phục được như
ngày hôm nay, còn rất thành công trong công việc nữa. Bảo bối, ba không
lo lắng về cậu ấy, nhưng ba lại lo giống như cậu ấy, lo rằng không biết con
có thật sự yêu cậu ấy không. Con đừng trách ba thiên vị, chỉ là ba sợ Văn
Thông sẽ bị tổn thương mà thôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.