EM LÀ ÁNH SÁNG CỦA ĐỜI ANH! - Trang 166

"Ba, ba yên tâm, con sẽ không làm anh ấy tổn thương đâu. Cho con

một ít thời gian. Con sẽ yêu anh ấy bằng cả trái tim mình."

"Riêng về mẹ, mẹ biết Văn Thông rất tốt, nhưng mẹ vẫn lo rằng con

đến với cậu ấy, e rằng sẽ rất vất vả đấy."

"Không sao đâu mẹ, mẹ yên tâm đi. Văn Thông anh ấy đối xử với con

rất tốt. Trừ việc anh ấy không thể giúp con lấy đồ, còn lại thì thứ gì anh ấy
cũng có thể làm được, với lại con cũng đâu cần làm hết thảy mọi việc cho
anh ấy đâu ạ. Mỗi khi ra ngoài anh ấy đều có trợ lý riêng, lần trước ở sân
bay anh ấy đã giúp con xách hành lý đấy ạ." Trong giọng nói của tôi tràn
đầy hạnh phúc.

"Được, mẹ biết rồi, con gái bảo bối của chúng ta bắt đầu biết thích

người khác rồi, bây giờ không cần lo lắng con không dám tiếp xúc với
người ngoài nữa." Mẹ tôi cười nói.

"Mẹ… " Tôi kéo dài giọng làm nũng với mẹ.

"Thời gian không còn sớm nữa, để mẹ đi coi tối nay dì Lâm nấu món

gì nào. Bảo bối, con cũng đi xem Văn Thông một chút xem, chắc là cậu ấy
cũng sắp tỉnh rồi đó."

Theo mẹ ra khỏi phòng đọc sách, tôi đi tới phòng khách nhẹ nhàng

đẩy cửa ra, ló đầu vào nhìn, Văn Thông quả thật đã tỉnh rồi, anh đang nghe
điện thoại. Nhìn thấy tôi lập tức ngoắc ngoắc tay bảo tôi vào.

Tôi vui vẻ nhảy lên giường ôm cổ anh, tôi dùng trọng lượng của mình

kéo anh xuống, khiến anh nghiêng về phía bên này. Anh vội vàng cúp máy,
để điện thoại xuống.

"Khỉ con, em điên rồi à?"

"Tất nhiên, gặp lại Tinh Tinh của em nên em rất vui."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.