EM LÀ ÁNH SÁNG CỦA ĐỜI ANH! - Trang 171

Nhìn thấy ba mẹ cười lánh mặt đi chỗ khác, tôi liền đưa tay ôm Văn

Thông, tựa đầu lên bờ vai anh, Văn Thông cũng dịch dịch người chừa ra
một chỗ trống để tôi ngồi thoải mái hơn chút.

"Văn Thông, eo anh vẫn ổn chứ, có cần em mát xa cho anh không?"

"Yên tâm đi, cô bé, hôm nay thật sự không cảm thấy đau chút nào hết.

Có lẽ do tâm trạng anh tốt đó."

"Hôm nay tâm trạng em cũng cực kỳ tốt luôn." Tôi nhướn người ôm

chặt mặt của anh hôn chụt một cái thật mạnh.

"Em nghịch ngợm quá đi khỉ con à."

"Không cho phép anh gọi tên đó ở chỗ này."

"Ở đây đâu có ai đâu." Văn Thông hiện tại càng ngày càng khôi hài.

Ha ha.

Chúng tôi như một gia đình sum vầy vui vẻ cùng nhau ăn cơm tối, thế

nhưng phần lớn nguyên nhân khiến tôi thấy vui sướng là ba mẹ tôi đem hết
những chuyện xấu khi tôi còn bé kể lại hết cho Lương Văn Thông nghe,
mọi người đúng là đang vui vẻ trên nỗi đau của tôi.

Cơm nước xong không bao lâu thì Alan đến Văn Thông, chúng tôi đưa

anh đi ra ngoài, tôi vừa há miệng mới nói có chữ “Tinh” thì đã bị ánh mắt
cảnh cáo của Văn Thông dọa sợ, tôi vội vàng chỉ tay lên bầu trời sửa lại lời
nói: "Những vì sao ơi, này anh nhìn xem, trời hôm nay nhiều sao thật đó."
(trong thuật ngữ thiên văn gọi Tinh là sao)

Mọi người rối rít ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, sau đó đồng loạt dùng

ánh mắt hoài nghi nhìn tôi, bầu trời lúc này đang giăng đầy mây đen, làm gì
có sao cơ chứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.