EM LÀ ÁNH SÁNG CỦA ĐỜI ANH! - Trang 228

"Không được, nhất định phải đến bệnh viện." Giọng điệu của Văn

Thông cực kỳ kiên quyết.

"Thôi được rồi."

Ở phòng hội trường của khách sạn, chúng tôi thu hút sự chú ý của rất

nhiều người, một người chống gậy, một người lại đi khập khễnh.

Bởi vì bây giờ đã là buổi tối rồi, xe của công ty cũng không còn ở

khách sạn nữa, cho nên chúng tôi phải đứng trước khách sạn gọi taxi,
chúng tôi không biết bệnh viện ở đâu, nên đành phải nhờ bác tài xế chỉ chỗ,
không ngờ bệnh viện lại nằm sau khách sạn Phương Tây, nơi mà chúng tôi
đang ở, chúng tôi nhanh chóng đến phòng cấp cứu của bệnh viện Hiệp Hòa,
chờ khi bác sĩ đến khám, tôi thật sự muốn tìm một cái lỗ mà chui vào, cũng
không có bị gì nghiêm trọng cả, chỉ trầy da với chảy máu một chút mà thôi,
bác sĩ giúp tôi khử trùng vết thương, tiêm thuốc phòng nhiễm trùng, băng
bó cẩn thận.

Người giúp tôi xử lý vết thương là một bác sĩ nữ rất trẻ tuổi, chắc là cô

ta mới tốt nghiệp đại học, cô ta cũng rất xinh đẹp, giọng nói của cô ta cũng
rất dịu dàng.

"Chồng cô thật là tốt. Cô xem anh ấy lo lắng cho cô đến như vậy kìa."

Cô ta nhìn dáng vẻ sốt ruột của Văn Thông, nhỏ giọng nói với tôi.

"Tôi đã bảo là không cần đến đây, như anh ấy vẫn cứ cố chấp, khiến

tôi mắc cỡ chết đi được."

"Đến kiểm tra một chút vẫn tốt hơn mà. Cô thật hạnh phúc.”

Văn Thông dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn hai chúng tôi, trình độ tiếng

phổ thông của anh rất kém, cho nên nghe hiểu câu được câu mất, tiếng phổ
thông của tôi cũng không tệ lắm, vì mẹ tôi là người phương bắc, nói tiếng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.