EM LÀ ÁNH SÁNG CỦA ĐỜI ANH! - Trang 246

chúng tôi là người cuối cùng, Rosa là người đầu tiên lên diễn thuyết, cô ta
diễn thuyết rất đặc sắc, tôi thật lòng cảm thấy như vậy, Văn Thông ngồi ở
bên cạnh tôi, anh không có vẻ gì là đang lắng nghe cả, mắt anh nhìn chăm
chú vào màn hình, khi anh cảm thấy tôi đang lo lắng động đậy thân thể, anh
sẽ nghiêng đầu qua nhìn tôi, mỉm cười cho tôi một cái gật đầu tràn đầy tin
tưởng, khiến nỗi lo lắng của tôi tan biến đi.

Đến lượt công ty chúng tôi diễn thuyết rồi, Alan sẽ là người trình bày,

mọi thứ trong dự án là do Văn Thông làm, nhưng anh sẽ không diễn thuyết
trước mặt mọi người, mỗi lần như vậy đều là do Alan diễn thuyết, Văn
Thông chỉ ngồi đó lẳng lặng mà nghe. Lần này cũng không ngoại lệ, chúng
tôi cũng không ngồi vào chỗ của chủ tịch, Văn Thông ngồi ở chỗ của nhân
viên ngồi bên cạnh tôi.

Cuối cùng thì buổi diễn thuyết cũng đã hoàn thành, chúng tôi ở yên

lặng chờ kết quả, đây là tôi lần đầu tiên tham gia một dự án như thế này, vô
cùng khẩn trương, biểu hiện có chút đứng ngồi không yên, Văn Thông
đang cùng Alan, Mr. Quinn và giám đốc chi nhánh Bắc Kinh nói gì đó,
trong quá trình nói chuyện anh cũng chú ý đến hành động của tôi, anh nhìn
thấy dáng vẻ mất bình tĩnh của tôi, nên anh chống nạng từ từ đi về phía tôi.

"Đừng khẩn trương, Văn Ý, ngồi xuống uống nước đi."

"Văn Thông, anh nói thử xem chúng ta có thể thắng không?"

"Không nên quá chú trọng kết quả, chúng ta cố gắng hết sức là được

rồi." Văn Thông bình thản nói.

"Nhưng em vẫn rất khẩn trương." Tôi đặt tay lên ngực mình.

"Lại đây, em ngồi xuống, em ngồi đây chờ anh." Anh ra lệnh.

Alan và những nhân viên khác trong công ty vào trong nghe kết quả,

thời gian hình như trôi qua chậm hơn, tôi nhìn chằm chằm ra cửa, một lúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.