EM LÀ ÁNH SÁNG CỦA ĐỜI ANH! - Trang 247

lâu sau, rốt cuộc cũng có người đi ra, phần lớn đều cúi đầu có chút ủ rũ, trái
tim tôi như muốn rớt ra luôn vậy, cũng không để ý nhiều, bắt lấy tay Văn
Thông, anh cầm ngược lại tay của tôi, dùng bàn tay mình bao bọc lấy bàn
tay tôi.

Đã có người của công ty chúng tôi chạy ra, gương mặt bọn họ đều rất

vui vẻ, xem ra chúng tôi đã thắng, trái tim tôi cuối cùng cũng có thể quay
về chỗ cũ, tôi vui vẻ quay đầu lại nhìn Văn Thông một chút, anh cưng
chiều nhìn tôi, hôn lên mắt tôi.

Cuối cùng, Alan, Rosa và một người đàn ông tôi không quen biết cùng

đi ra ngoài, đi về phía bọn tôi, Văn Thông nhìn thấy bọn họ, lập tức lấp
nạng chống lên, khi tôi đang đứng đó ngây ngốc thì nghe anh nói: "Đừng
đứng lên, họ đi chung với anh đấy."

Người đàn ông kia thấy Văn Thông nên bước nhanh đến trước mặt

chúng tôi, nhiệt tình ôm lấy Văn Thông : "Thomas, tôi thật sự vui khi thấy
cậu, đã lâu rồi chúng ta không gặp nhau."

"Tôi cũng rất vui, Peter " Văn Thông đáp lại anh ta.

"Peter, đừng ôm Văn Thông chặt như vậy, cẩn thận một chút." Rosa

nhắc nhở.

"Không sao cả, tôi không yếu ớt như vậy đâu." Văn Thông mỉm cười

nói với anh ta.

"Thật xin lỗi, Thomas, là do tôi quá hưng phấn, đúng rồi, phải chúc

mừng các cậu thắng được hạng mục này, thua cậu, tôi tâm phục khẩu
phục." Peter nói.

Nhìn thấy bọn họ bạn học cũ gặp mặt, vui vẻ trò chuyện với nhau, tôi

bỗng nhiên có cảm giác mình trở thành người ngoài. Ý nghĩ của tôi vừa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.