EM LÀ ÁNH SÁNG CỦA ĐỜI ANH! - Trang 267

"Ừ, tốt hơn nhiều, thoáng cái cao lên nhiều. Bảo bối tới đây, để anh

hôn." Văn Thông hôn xuống đầu của tôi.

"Chúng ta tới ghế sa-lon đi, em giúp anh mang giày."

Cứ như vậy, chúng tôi lại đi tới ghế sa-lon bên ngoài phòng khách, lúc

giúp anh mang giày mang xong, điện thoại của Văn Thông vang lên, xe đã
đậu ở trước cửa.

Trong một tuần chúng tôi đi bệnh viện hai lần, điều khiến tôi yên tâm

chính là cổ tay của Văn Thông chỉ bị trật, không thương tổn đến gân cốt,
nếu không lỗi của tôi rất lớn, sau này không bao giờ uống rượu nữa, quá
nguy hiểm!

Cho đến khi cổ tay của Văn Thông được băng bó cẩn thận, chúng tôi

mới ôm nhau đi tới cửa bệnh viện, lại gặp bác sĩ xinh đẹp khám bệnh cho
tôi lần trước. Cô cũng nhìn thấy chúng tôi, hơi giật mình nhìn dáng vẻ thân
mật của chúng tôi.

"Thân mật như vậy à?" Giọng nói dịu dàng của cô vang lên.

"Không phải, là tôi không cẩn thận làm tay anh ấy bị trật."

"Nghiêm trọng không?" Cô quan tâm hỏi.

"Cũng may không nghiêm trọng lắm, bác sĩ nói qua mấy ngày là tốt

rồi."

"Vậy cô phải chăm sóc cho anh ấy thật tốt, nhìn dáng vẻ thân mật của

hai người, thật khiến người ta hâm mộ."

Nghe cô nói như vậy, tôi cười nhìn Lương Văn Thông, người đàn ông

lai Tây này một tay đang khoác lên người tôi, một tay chống nạng, đứng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.