EM LÀ ÁNH SÁNG CỦA ĐỜI ANH! - Trang 270

anh, khiến cánh tay phải đang chống nạng hơi run, nhưng tôi vẫn có thể
cảm nhận được sức lực trên cánh tay trái của anh, hôm nay tôi mới chính
thức biết được năng lực chống đỡ của chân anh là có hạn, thay vì nói anh
dùng chân đi bộ, không bằng nói anh dùng tay đi bộ thì đúng hơn, tôi ngẩn
đầu cẩn thận nhìn Văn Thông đang đi bên cạnh anh từng li từng tí, lo lắng
hỏi:

"Văn thông, anh đi như vậy, có mệt quá không?"

"Không sao, bây giờ anh đang rất hưởng thụ cảm giàc như thế này.

Bảo bối, nó khiến anh biết rằng anh không thể nào thiếu em."

"Anh cũng thật biết nói chuyện nhỉ." Tôi vui vẻ nói.

"Bảo bối, anh cũng cảm thấy như vậy, bây giờ anh mới phát hiện ra

miệng mình nói chyện cũng ngọt quá đi chứ, trước kia anh vẫn cảm thấy
mình trong phương diện này thật rất ngu ngốc."

Nghe anh nói như vậy tôi cũng cảm thấy anh cũng có những thay đổi

rất rõ ràng, đúng là trước kia anh không nói nhiều, hình như là anh không
nói cho tôi nghe mấy lời ngọt ngào như thế này, nhưng đáy mắt lại ẩn chứa
một tia dịu dàng sâu thẳm khiến tôi không thể nào xóa đi được.

Văn thông ôm bả vai của tôi, tôi thì ôm hông của anh, chúng tôi cứ

như vậy trước mặt tất cả mọi người từ từ đi vào nhà hàng.

Bộ phận quản lý của nhà hàng tiếp đãi chúng tôi rất nhiệt tình, nhưng

tôi vẫn nhìn thấy được nét mặt giật mình của cô ta, cô ta dẫn chúng tôi đến
một bàn khá là yên tĩnh.

Đỡ Văn Thông từ từ ngồi xuống, bây giờ nhất định là anh đã mệt chết

mất rồi, bởi vì tôi thấy động tác của anh đã có chút cứng ngắc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.