EM LÀ ÁNH SÁNG CỦA ĐỜI ANH! - Trang 297

Văn Thông đưa tay ôm chặt lấy tôi, trong giọng nói có voô vàn áy náy

nói: "Thật xin lỗi, bảo bối, anh không thể nào đến giúp em được."

"Anh không được nó như vậy nữa, nếu sau này anh còn nói vậy, em sẽ

không lấy anh nữa đâu."

"Đừng mà, em nhất định phải gả cho anh." Văn Thông gấp gáp nói,

sau đó nhìn thấy bộ dạng vừa nhếch nhác vừa cười của tôi, kéo tôi ngồi
xuống nói: "Xem ra vợ chồng chúng ta, không ai là anh hùng cả."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.