EM LÀ ÁNH SÁNG CỦA ĐỜI ANH! - Trang 314

Nhìn anh chống nạng rời đi, có lẽ vì vui vẻ, hôm nay anh đi đường rất

tốt.

Ngồi nói chuyện với ba mẹ một lát, nói họ biết cảm giác lúc tôi chung

sống với Văn Thông, cực kì hạnh phúc và an toàn, ba mẹ nghe tôi nói vậy
đều yên tâm, chúng tôi vào phòng của mỗi người nghỉ ngơi.

Đang rửa mặt trong phòng vệ sinh thì điện thoại đột ngột reo lên, tôi

tưởng là Văn Thông vừa đi khỏi liền nghĩ, khoa trương thế sao?

"Alô, nhớ em nhanh thế?" Tôi vui vẻ nói.

"Em gái, là anh, anh họ."

Tại sao lại là điện thoại của anh họ, không có chuyện gì anh ấy sẽ

không gọi cho tôi, tim tôi nhói lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.