EM LÀ ÁNH SÁNG CỦA ĐỜI ANH! - Trang 33

"Haizz da, sao mọi người cứ đứng ở đấy mãi thế, mau vào trong đi."

Mẹ tôi nhiệt tình mời khách vào nhà.

"Ấy chết, bà xem tôi đúng là già nên hồ đồ rồi." Ba vỗ đầu của mình.

Tôi thấy anh trai Thomas cúi người xuống để giúp Thomas cởi giày,

tôi lập tức nói: "Không cần thay giày ra đâu ạ."

"Không sao, là tôi muốn thay đó." Lương Văn Thông từ tốn nói.

Chống gậy dựa cạnh cửa để anh trai giúp anh cởi giày. Lúc ấy tôi thấy được
vẻ mặt bất đắc dĩ của anh ta.

Bọn họ thay dép đi vào bên trong, tôi thấy Lương Văn Thông mang

dép đi có vẻ không được thoải mái, tôi liền đi tới cạnh anh ta nhỏ giọng nói
với anh ta, "Không mang dép được không, trong nhà tôi có trải thảm."

"Cũng được."

Tôi liền ngồi xổm xuống giúp anh ta thay dép ra.

Anh ta muốn ngăn tôi đừng làm thế, nhưng không biết phải làm sao,

đành đứng im ở đó mà nhìn tôi.

Từ ống quần màu xám tro của anh, tôi thấy anh mang một đôi vớ màu

trắng được dệt từ vải bông mềm mịn, nhìn ra được mắt cá chân của anh ta
khá nhỏ, tuyệt đối không phải là bàn chân mà người cao to như anh ta nên
có. Tôi mang đôi dép ra chỗ khác, đứng lên gật đầu cười với anh ta, tôi
nhìn thấy ý cười bối rối trên mặt anh ta.

"Văn Thông, lại đây ngồi đi." Là giọng của ba tôi.

Tôi thấy anh ta chống gậy từ từ đi tới, rồi ngồi xuống, đem gậy đặt bên

cạnh ghế sofa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.