EM LÀ ÁNH SÁNG CỦA ĐỜI ANH! - Trang 355

"Văn Thông, anh sao rồi? Có đụng tới chỗ nào không?" Tôi chạy vào,

quỳ trước mặt anh, tôi nhìn thấy trên mặt anh đều là mồ hôi, sắc mặt trắng
bệch. Nghe thấy giọng nói của tôi khiến thân thể của anh hơi chấn động.
Thân thể cứng lại không biết làm sao cho phải.

Vô cùng may mắn là trên sàn nhà trải thảm để phòng khi ngã, như vậy

sàn nhà sẽ không quá cứng, tôi nhanh chóng đỡ anh từ từ xoay người, để
anh ngồi, nhưng lại sợ anh ngồi không vững, vội vàng nói: "Văn Thông,
anh dùng tay chống một chút."

Văn Thông không nói gì, nhưng anh nhẹ nhàng gật đầu một cái.

Tôi đặt hai chân của anh nằm thẳng trên sàn nhà, kiểm tra từ trên

xuống dưới một lần, vẫn tốt, không sao. Tôi giương mắt nhìn anh hỏi: "Văn
Thông, có thể nói cho em biết anh có chỗ nào không thoải mái không, em
thật sự không biết nên làm gì bây giờ?" Vừa nói xong, nước mắt của tôi
liền chảy ra.

"Đừng lo lắng, bảo bối, vừa rồi anh quên đè brake của xe lăn xuống,

tay không chống đỡ, xe lăn lật ngã, không có chỗ nào ngã bị thương." Văn
Thông dịu dàng nói.

"Vậy tại sao anh ra nhiều mồ hôi như vậy, sắc mặt cũng khó coi như

vậy."

"Không sao, lúc mới ngã xuống, thắt lưng hình như lại bị căng ra, nghỉ

ngơi một chút là được rồi."

Tôi cũng không biết anh nói thật không nữa, vẫn dùng ánh mắt nghi

ngờ nhìn anh, ngắn ngủi mấy giây mà Văn Thông đã bị tôi nhìn cho sợ hãi,
vội vàng lôi kéo tôi nói: "Em ngồi xuống cùng anh một lát đi, chỗ này
không lạnh, còn rất mềm." Anh nhất định là cố tình nói cho qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.