EM LÀ ÁNH SÁNG CỦA ĐỜI ANH! - Trang 36

"Dạ chưa, chỉ là một thực tập sinh bình thường thôi mà, sao có thể gặp

được tổng giám đốc đâu dễ dàng như vậy ạ." Tôi nói chuyện như mang vẻ
oán trách.

"Chuyện không phải vậy, tôi cũng rất muốn gặp cô, nhưng không có

dịp. Khi đó tôi ở Los Angeles đi công tác, không cẩn thận té bị thương ở
chân, phải nằm viện không đi lại được, thật ngại quá." Lương Văn Thông
chân thành nói.

"Không sao đâu, nhưng sự thật phải nói là tôi đã học được rất nhiều

thứ từ công ty đó." Hễ nhắc đến chuyện ở công ty là tôi bắt đầu thấy vui vẻ
trở lại.

"Ừ, tôi thấy được, cô làm việc rất tốt, tôi xem tác phẩm của cô rồi, rất

có ý sáng tạo. Những lời đánh giá cô trong phiếu nhận xét là do tôi viết
đấy." Lương Văn Thông nhìn tôi gật gật đầu nói.

"Con gái, rốt cuộc con đã tìm được đúng đối tượng để nói chuyện rồi."

Ba cười nói.

Tôi rất vui gật đầu một cái.

Khi nhìn thấy ba tôi lôi kéo vợ chồng Lương Văn Trí đi xem mấy món

bảo vật mà ông ấy sưu tầm, tôi liền đi đến ngồi xuống bên cạnh Thomas,
nhỏ giọng hỏi hỏi, "Khi nãy lúc anh điện thoại cho tôi là anh đã biết sẽ đến
nhà tôi rồi có đúng không?"

"Không biết, anh tôi chỉ gọi điện thoại nói là muốn đưa tôi đi gặp

người bạn quý của anh ấy, chứ không nói là ai, vì vậy nên khi tôi vừa bước
vào nhà trông thấy, thúc thật lúc đó làm tôi giật cả mình."

"Tôi cũng thế á, tôi cũng không ngờ người đến nhà tôi lại là anh." Tôi

thấy anh ta gật đầu với vẻ đăm chiêu, tôi bèn nói: "Vậy khi ở trên máy bay,
anh cũng đã biết tôi là ai luôn đúng không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.