EM LÀ ÁNH SÁNG CỦA ĐỜI ANH! - Trang 368

"Bảo bối, mắt em sao vậy, sao lại nhìn anh như thế?" Văn Thông phát

hiện sự khác thường của tôi ngay.

Tiếng Văn Thông vừa vang lên, cảnh tượng trước mắt lập tức biến

mất, suy nghĩ của tôi cũng bị kéo trở lại, nhưng tôi không muốn anh biết tôi
đang nhớ tới quá khứ, vội vàng nói:

"Không có gì, chỉ muốn biết, híp mắt lại nhìn anh thì như thế nào."

Văn Thông nửa tin nửa ngờ nghe xong câu nói kì lạ của tôi thì hình

như bị làm cho mơ hồ, hơi ngừng lại, vẫy tay với tôi, ra hiệu bảo tôi đến
cạnh anh.

Ngoan ngoãn đi tới cạnh giường anh, Văn Thông nhích về hướng kia,

nhìn thấy anh khẽ nhíu mày, là biết chắc chắn eo lại vừa đau rồi, tôi trèo lên
giường bệnh ngay, nằm sát bên anh, nghiêng người đối mặt với anh nói:
"Anh đừng động đậy, em còn chưa được xem anh vẽ con mèo con nghèo
khổ béo ú đâu."

"Em vẫn gầy quá, bảo bối."

"Con khỉ con sao béo được?" Tôi đảo mắt xem thường anh.

"Vậy sau này đổi tên thành mèo con đi." Văn Thông cũng quay đầu

lại, đưa tay sờ lên khuôn mặt hơi gầy của tôi.

"Câu nói có lương tâm, mèo con dễ nghe hơn khỉ con, nhưng chỉ có

khỉ con mới có thể thành đôi với tinh tinh nha, cứ gọi em là khỉ con đi. Hơn
nữa, em thích gầy, rất đẹp."

"Lý do đầu tiên anh rất đồng ý, nhưng cái sau thì anh có ý kiến."

"Hừ." Tôi bĩu môi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.