EM LÀ ÁNH SÁNG CỦA ĐỜI ANH! - Trang 419

rồi."

"Ừ." Tôi gật đầu thật mạnh, mình đã hiểu anh muốn làm sao để lên

bậc thềm, lòng của tôi cũng bắt đầu sợ hãi.

Lúc tôi đang kéo thắt lưng của Văn Thông và cùng anh dùng sức đứng

lên, tôi cảm giác được chân của anh không có một chút sức nào, vốn không
có cách nào đứng vững, vì dùng chân của tôi tới đứng thay đầu gối của anh,
để phòng ngừa anh quỳ trên mặt đất, chân của anh rõ ràng đang run rẩy, lúc
chúng tôi đang cùng nhau dùng sức để anh rời khỏi xe lăn, vừa mới di
chuyển tới bậc thềm đầu tiên, tôi liền cảm thấy anh ngồi xuống rất nhanh,
tôi dùng hết sức lực của toàn thân lôi kéo anh, cố hết sức để anh nhẹ nhàng
ngồi xuống bậc thềm, tôi rốt cuộc làm được rồi.

Lúc Văn Thông ngồi trên bậc thềm, dùng tay ấn hai chân đang run rẩy

để chúng nó yên ổn lại, qua một lúc lâu mới ngẩng đầu lên nói với tôi:

"Bây giờ làm phiền em đem xe lăn tới cửa."

"Được."

Tôi đẩy xe lăn của Văn Thông nhanh chóng đi lên bậc thềm, đặt nó ở

cửa, xe lăn của anh nhất định là chất lượng rất tốt vì nó không có nặng một
chút nào.

Đứng trên bậc thềm yên lặng nhìn Văn Thông, anh dùng tay lôi kéo

hai chân không có sức về phía bên này thân thể để chúng nó kề sát thân thể,
tiếp theo dùng hai tay chống ở phía sau bậc thềm kéo thân thể của mình lên
ngồi vào bậc thứ hai, sau đó kéo chân bị nghiêng sang một bên qua, lại lặp
lại động tác này lần thứ hai, vài lần rốt cuộc anh cũng ngồi ở bậc thềm cuối
cùng.

Đi nhanh tới, mình cũng ngồi xuống bậc, vai kề vai với anh, nghiêng

đầu nhìn anh, tôi thấy trên trán anh đã có một tầng mồ hôi rất mỏng, sắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.