EM LÀ ÁNH SÁNG CỦA ĐỜI ANH! - Trang 431

"Vẫn là dựa vào trên ghế sofa một chút đi, hiện tại trong phòng khách

chỉ có hai người chúng ta, được không?"

Văn Thông cũng nhìn tôi, trong ánh mắt vẫn có do dự, tôi nhìn thấy

bàn tay to của anh đang dùng lực mà xoa xoa tay, đây là động tác thường
hay xuất hiện vào thời điểm anh đang do dự.

"Chỉ một lát thôi, được không?" Tôi lại hỏi, lần này trong lời nói có

cảm giác thỉnh cầu dày đặc.

Văn Thông nghe được thỉnh cầu của tôi, liền mỉm cười gật đầu tỏ vẻ

đồng ý với tôi, tôi vui vẻ nở nụ cười với anh.

Cầm một đệm dựa đặt ở một đầu sofa, giúp anh để hai chân lên sofa,

lại đỡ Văn Thông chậm rãi nằm xuống. Eo của anh còn mang theo thắt
lưng, nên càng khiến động tác của anh có vẻ cứng ngắc. Nhìn thấy anh khẽ
cau mày, biết anh vẫn rất khó chịu, từ giữa trưa đến hiện tại, mấy giờ không
có nghỉ ngơi qua, còn làm động tác yêu cầu cao là lên bậc thang.

Sau khi anh nằm xuống, tôi mới phát hiện anh thật sự là quá cao, sofa

nhà tôi khiến anh duỗi không thẳng chân, liền cười nói với anh:

"Chân của anh dài quá, chỉ đành để anh chịu thiệt một chút, chỉ có thể

ngây ngô như vậy thôi." Tôi cười nói.

Tôi đặt hai chân không cảm giác của anh ở một chỗ khác của sofa, như

vậy hai đầu gối của anh chỉ có thể uốn lên. Vừa buông tay, hai chân của anh
lập tức lệch trở về, vội vàng đở, bắt bọn nó nhẹ nhàng tựa ở thành ghế sofa,
nhưng lại không biết như vậy anh có thoải mái hay không.

"Như vậy có được không? Sẽ không cảm thấy khó chịu đi."

"Không có, anh rất tốt. Bảo bối, em cũng mau ngồi đi." Văn Thông lôi

kéo tay của tôi nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.