EM LÀ ÁNH SÁNG CỦA ĐỜI ANH! - Trang 484

Vào giờ phút này, cái gì tôi cũng không nghĩ đến, cũng chỉ biết nói

một câu.

"Em nhớ anh, cực kì, cực kì nhớ." Vẫn không khống chế được cảm

xúc của bản thân.

"Vậy có muốn bây giờ anh chạy tới hay không, nhưng dù nhanh thế

nào cũng phải là ngày mai."

". . . . . ."

"Bảo bối, không được không nói chuyện với anh, em như vậy khiến

anh thật sự sốt ruột muốn chết." Giọng điệu của Văn Thông bắt đầu nghiêm
túc.

Tôi nghe giọng điệu của Văn Thông như vậy, dừng khóc thút thít lại,

mỗi khi anh dùng loại giọng điệu này nói chuyện, đã nói lên anh đã rất
nghiêm trọng rồi, tâm tình của anh cũng bắt đầu không ổn định rồi, tôi
nhanh chóng đem mình hỗn loạn vô chương cảm xúc ngăn chận, lấy tay
vuốt mắt loạn xạ, hít một hơi thật sâu, mới bắt đầu coi như bình thường mà
nói với Văn Thông: "Không cần chạy tới, như vậy quá cực khổ, hơn nữa
sau ngày thứ hai của hôn lễ mọi người cũng sẽ trở về Hồng Kông, em cũng
không muốn gặp anh chưa được một hai ngày lại phải xa cách. Anh nhanh
chóng làm xong chuyện bên kia đi, được không?"

Trong giọng nói của tôi tràn đầy van xin, tách khỏi anh là một chuyện

khó chịu cỡ nào.

"Được, anh nắm chặt thời gian, ở đây một hai ngày kiền trở về với em,

đừng khóc, khóc sưng mắt lên thì làm dâu phụ cho người ta như thế nào
đây?"

"Em không thích làm dâu phụ." Nhỏ giọng lẩm bẩm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.