EM LÀ ÁNH SÁNG CỦA ĐỜI ANH! - Trang 51

mọi thứ đã xong nên liền đóng cửa xe, đi qua bên kia, ngồi vào ghế lái, vừa
đóng cửa ngồi vào chỗ thì nghe được giọng nói dễ nghe của anh ta.

"Joyce, sao cô mở máy lạnh cao dữ vậy, cô sẽ bị cảm đấy."

"Tôi quen rồi, từ trước đến giờ đều như vậy, vào mùa hè tôi sẽ mở

máy lạnh hết mức tối đa. Tôi cực kỳ sợ nóng."

"Nhưng tôi nghĩ, nếu như cô đang ra mồ hôi, mà mở số lớn như vậy sẽ

rất dễ bị cảm ấy." Anh ta ân cần nói.

Đúng lúc này, tôi hắc xì hai cái, sau đó nói: "Xem ra phải nghe lời anh

rồi." Tôi giảm máy lạnh nhỏ lại, chỉnh hướng gió thổi xuống phía dưới.

"Hôm nay chúng ta đi đâu đây?" Thomas hỏi.

"Bây giờ còn sớm, anh chưa đến đỉnh núi bao giờ phải không, nơi

chúng ta ăn cơm cách đây rất xa, chúng ta có thể đi đi dạo, sau đó chúng ta
đến nhà hàng Kim Chung ăn cơm đi, tôi thấy thời gian vừa qua anh khá mệt
mỏi, nên uống nhiều canh bổ một chút." Tôi nói lên kế hoạch của mình.

"Được, tất cả đều nghe theo lời cô."

"Vậy chúng ta đi thôi nào." Tôi khởi động xe, chạy về hướng đỉnh núi.

Xe của tôi là loại xe chuyên dùng ở vùng đồi núi, nhìn khung cảnh bên

ngoài tôi cảm thấy thật phấn khích. Lâu rồi tôi không có đến đây, nên
không chú ý rằng tốc độ chiếc xe đang ngày càng nhanh. Trong khi tôi đang
hưởng thụ cảm giác như đang được đua xe, thì vô tình tôi liếc sang thấy
Lương Văn Thông đang dùng hai tay mình đè chân lại, qua hai bàn tay đó
tôi có thể thấy anh ta đang dùng sức để ghìm chân mình lại, tôi chợt nhận ra
có lẽ do mình lái quá nhanh. Chân tôi đạp bàn thắng từ từ giảm tốc độ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.