EM LÀ ÁNH SÁNG CỦA ĐỜI ANH! - Trang 57

"Vậy anh cứ muốn tiếp tục chịu đựng như thế phải không?"

"…"

Tôi cũng duy trì im lặng không nói.

"Tôi không sao."

"Anh có chỗ nào khó chịu thì phải nói thẳng với tôi, cứ để cho tôi

đoán mò hoài, sẽ khiến tôi thấy mệt lắm."

"Được, thật xin lỗi cô. Chân của tôi không chịu được lạnh." Anh ta

nhỏ giọng nói.

"Vậy sao ban đầu anh không chịu nói ra, để tôi còn mở lớn như vậy,

hơn nữa còn thổi thẳng vào chân anh như thế, nếu chẳng phải khi nãy thấy
anh đứng dậy khó khăn tôi cũng không nghĩ đến." Tôi oán trách nói. Nhưng
tôi cũng không dám hỏi nhiều về tình trạng chân của anh ta, chúng tôi còn
chưa thân quen đến mức đó, hơn nữa anh còn là thần tượng của tôi mà. Nên
tôi cũng hơi ngại.

Anh ta không nói gì.

"Thật ra thời buổi này hít thở chút không khí thiên nhiên trong lành

cũng tốt, chứ chúng ta cứ ở mãi trong máy lạnh suốt sẽ có hại cho sức
khỏe."

"Joyce, nếu nóng thì cô cứ bật máy lạnh đi, bật số trung bình và đừng

thổi vào chân là được, tôi không sao cả."

Trong khi chúng tôi nói về chuyện máy lạnh, cứ anh một câu tôi một

câu, thì chúng tôi đã đến nơi. Tôi lái xe vào bãi đỗ, đậu xe xong, đóng kỹ
cửa sổ xe, tắt máy, tôi liền đẩy cửa xuống xe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.