EM LÀ ÁNH SÁNG CỦA ĐỜI ANH! - Trang 58

Lần này tôi không giúp anh làm bất cứ chuyện gì, chỉ đứng một bên

chờ anh ta, đợi anh ta đứng vững, rồi bước lên trước hai bước đóng cửa xe,
tôi mới khóa xe lại nói: "Chúng ta đi ăn cơm thôi nào." Chúng tôi sóng vai
nhau đi về phía thang máy.

Đi tới sảnh ăn, quản lý nhiệt tình chào hỏi chúng tôi, "Cô Lâm, hôm

nay cô và bạn đến dùng cơm à, ông Lâm và bà Lâm hôm nay không đến
sao?"

"Hôm nay ba mẹ tôi không tới. Hôm nay tôi có đặt chỗ rồi."

"Vẫn ngồi chỗ cũ mà cô thích nhé." Quản lý dẫn chúng tôi đến một

bàn ăn nằm riêng một phòng mà tôi hay ngồi.

Chúng tôi ngồi xong, tôi liền nói với Lương Văn Thông: "Nơi này tôi

và ba mẹ rất thường hay đến đây, vì ở đây nấu canh rất rất ngon, anh nhất
định phải nếm thử. Tôi đề nghị anh phải thường xuyên đến đây uống canh,
ở đây có các món canh thay đổi theo mùa. Công việc của anh lại bận rộn
như vậy, tốt nhất nên chú ý đến sức khỏe."

"Được, nghe lời cô."

"Anh có kiêng cử món nào không?" Tôi hỏi.

"Tôi không ăn được tôm, tôi bị dị ứng với tôm."

"Trùng hợp vậy, tôi cũng dị ứng với tôm." Tôi nhìn anh ta rồi nói tiếp,

"Mà lúc nhỏ tôi rất thích ăn, thấy người khác ăn tôm, tôi cũng lén ăn, cuối
cùng khắp người nổi đầy mụn nước, ngay cả trên mặt cũng bị, từ lần đó trở
đi, tôi không dám ăn tôm nữa." (Tôi phát hiện hôm nay tôi đặc biệt nói hơi
nhiều.)

"Trường hợp của tôi cũng không kém gì cô, sau khi ăn là nổi mụn

nước khắp người, thê thảm không chịu được."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.