EM LÀ CÔNG THỨC MĨ VỊ TÌNH YÊU CỦA ANH - Trang 232

Lưng đen sủa hai tiếng về phía Tây Mễ.

Tây Mễ sợ tới mức lui về sau một bước: "Hôm nay thầy không đến

công ty sao?"

Ứng Khúc Hòa cười nhạt: "Ha ha, có người cả đêm không về, tôi

chuẩn bị ra ngoài báo cảnh sát đây."

"..." Tây Mễ im lặng. Thật ra là anh muốn ra ngoài dắt chó đi dạo nhỉ?

Đêm đó vừa tới nhà Ứng Khúc Hòa, cô chỉ nghe thấy tiếng chó sủa

nhưng chưa từng thấy hình dáng con chó, Ứng Khúc Hòa chỉ nói một câu
sân sau có chó dữ, không cho cô đi qua.

Không ngờ bộ dạng của con chó dữ này lại hung như vậy, quả thật...

cùng một dạng với Ứng Khúc Hòa.

Sau khi vào nhà Tây Mễ nhìn thấy một bàn món ăn lạnh ngắt, có món

đã thiêu rồi, cô quay đầu hỏi Ứng Khúc Hòa: "Tối qua anh làm cơm chờ tôi
trở về?"

Tây Mễ nhìn thấy Ứng Khúc Hòa ngồi xổm xuống, dùng ngón tay gãi

gãi cằm con chó, chó dữ cực kỳ ngoan ngoãn nằm sấp xuống.

Trong giọng nói Ứng Khúc Hòa mang theo chút không thoải mái: "Cô

cho rằng tôi là cô gái trong ốc bươu vàng sao? Ngày hôm qua sinh nhật
Ulrica, dạ dày nó không thoải mái, cái gì cũng không chịu ăn."

Ulrica giống như nghe hiểu lời chủ nhân, hất càm lên, ăng ẳng một

tiếng, giống như đang nói: "Chủ nhân, sao tôi không biết sinh nhật tôi?"

Thì ra con chó này tên "Lang Vương", con chó này y như tên của nó,

bộ dạng quả thật giống Lang Vương. Tây Mễ dọn đồ ăn xuống, xử lý sạch
sẽ từng cái, sau khi đi ra Ulrica đã bị Ứng Khúc Hòa dắt ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.