EM LÀ CÔNG THỨC MĨ VỊ TÌNH YÊU CỦA ANH - Trang 338

khiến tôi cảm động như vậy, dùng đồ ăn để gợi lại ký ức trong thế hệ này
của chúng tôi, cô bé Tây Mễ, rất giỏi.”

Ông ngừng một lát, hít một hơi, nói tiếp: “Thế hệ chúng tôi, hồi bé nhà

nghèo, thức ăn ngon hồi nhỏ của chúng tôi chỉ là một bát cơm trứng chiên
của mẹ. Cơm là cơm nguội tối qua hấp trong nồi trên củi lửa, trứng là trứng
tươi vừa nhặt từ ổ gà mái về, chiên xong thì vung tý hành tươi thái vừa mới
hái từ dưới đất lên, thơm mà sạch. Tôi không biết các giám khảo còn lại
nghĩ thế nào, nhưng đĩa cơm chiên không dầu này của Tây Mễ, đã hoàn
toàn để tôi về với ký ức tuổi thơ, với người mẹ đã mất sớm.”

MC và giám khảo Dương Tông cách nhau cả một thế hệ, hiển nhiên

không hiểu cảm giác của ông, cô hỏi: “Vậy, thầy Dương quyết định bầu
phiếu trong trận này cho Tây Mễ?”

Dương Tông gật đầu.

Micro rơi vào tay Lâm Hoa, ông bình thản hơn, nói: “Đĩa cơm chiên

này của Tây Mễ đúng là tốt hơn trong tưởng tượng của tôi, nhưng tôi cho
rằng hạt cơm của nó có thể rời hơn nữa, có thể thấy trạng thái tinh thần của
Tây Mễ hôm nay không được tốt lắm, sức hất chảo chưa đủ mạnh, có vài
khuyết điểm nhỏ. So sánh thì món của đầu bếp Trần hoàn mỹ hơn, xương
xốp thịt mềm, nhai không còn vụn, nên tôi bầu cho đầu bếp Trần.”

Tống Bảo Quốc nhận micro: “Tôi và thầy Dương ở cùng một thế hệ,

cảm thụ của tôi cũng giống ông ấy, tôi bầu cho Tây Mễ.”

MC thổn thức: “Trước mắt, Tây Mễ đã nhận được hai phiếu bầu, đầu

bếp Trần nhận được một phiếu, đầu bếp Lý chưa được phiếu nào. Trong
bốn vị giám khảo thì anh Ứng trẻ nhất, chắc sẽ không nhớ về mẹ như thầy
Dương và thầy Tống chứ? Xin hãy nói một chút về cảm thụ của anh.”

Ứng Khúc Hòa nhận lấy micro, thần kinh căng thẳng cao độ bỗng thả

lỏng khiến tay phải của anh nắm không chắc, micro suýt trượt ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.