EM LÀ CÔNG THỨC MĨ VỊ TÌNH YÊU CỦA ANH - Trang 347

Tây Mễ cầm hợp đồng trong tay, vô cùng khát khao.

Đầu bếp... còn xuất sắc hơn của Ứng Khúc Hòa?

Hiển nhiên Chu Minh nhìn suy nghĩ ra của cô, cười nói: "Mặc dù ông

chủ là một đầu bếp xuất sắc, nhưng đồng thời cũng là thương nhân xuất
sắc, đầu bếp xuất sắc hơn anh đương nhiên có, nhưng đồng thời có tài nghệ
tốt thương nhân giỏi so với anh ấy thì lại rất ít."

Tây Mễ chấp bút ký hợp đồng dưới sự "lừa dối" của Chu Minh, cô

chuyển hợp đồng qua, thuận miệng hỏi: "Ứng Khúc Hòa đâu? Từ tối hôm
qua đến giờ anh ấy vẫn chưa về nhà."

Ngày 1 tháng sau bắt đầu vào làm việc, còn thừa lại 25 ngày, phải

nhanh chóng dưỡng đầu lưỡi lại cho tốt.

"Tối hôm qua... Ông chủ tạm thời trở về mở cuộc họp hội đồng quản

trị, ngủ ở công ty." Chu Minh cưới híp hai mắt lại: "Không có việc gì thì tôi
đi trước đây."

"Được, anh đi thong thả." Tây Mễ đứng dậy tiễn anh ta, nắm chặt hợp

đồng đứng sững ở cửa ra vào, cúi đầu nhìn Ulrica dựng đứng hai lỗ tai, thè
lưỡi.

Tây Mễ ngồi xổm xuống, gãi gãi cằm Ulrica: "Lang Vương, ông chủ

của mày thật nghĩa khí, mở hội đồng quản trị còn dẫn theo mày?" Dựng
thẳng ngón cái với con chó, "Con chó có địa vị như mày, thật trâu bò mà."

"Gâu gâu..." Ulrica kêu hai tiếng, dọa Tây Mễ sợ tới mức ngã ngồi ra

sau.

Cô buộc chó ngoan lại, trở lại sân trước thì nghe thấy có người ấn

chuông cửa, tưởng là Ứng Khúc Hòa, mở cửa mới thấy là Quý Đông Lâm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.