EM LÀ CÔNG THỨC MĨ VỊ TÌNH YÊU CỦA ANH - Trang 357

Đợi anh đọc xong cách nấu, Tây Mễ đã bỏ gạo vào trong nước, làm

xong tất cả nguyên liệu chính phụ.

Cô lau tay, ngồi ở trên ghế đẩu ở phòng bếp, cẩn thận hỏi cái điện

thoại: "Tôi đã nhớ kỹ cách nấu. Cúp... cúp máy nhé?"

"Muốn cúp điện thoại của tôi gấp như vậy à? Hửm?"

Trong điện thoại truyền ra âm thanh có hơi không vui, Tây Mễ vội

vàng giải thích: "Nấu cháo ít nhất cần bốn mươi phút, hay là sau khi làm
xong... Tôi chụp ảnh gởi qua cho anh, nộp bài?"

"Tôi muốn nghe em nói toàn bộ quá trình bài tập."

"Được rồi..."

Ngay sau đó là một hồi im lặng.

Im lặng này có chút ngượng ngùng, cô bắt đầu hối hận khi gọi điện

thoại cho anh. Đêm khuya như vậy rồi đương nhiên cháo hải sản thích hợp
hơn, tại sao còn gọi điện thoại hỏi Ứng Khúc Hòa chứ?

Cô ho nhẹ một tiếng phá tan ngượng ngùng, hỏi anh: "Anh đang ở

đâu... Làm cái gì?"

Ứng Khúc Hòa: "Dắt chó đi dạo."

"Muộn thế này sao?" Nước đã bắt đầu sôi, Tây Mễ mở nắp vung, dùng

muôi gỗ khuấy gạo. Cô hỏi: "Vậy, Ulrica có khỏe không?"

Ứng Khúc Hòa gần như trả lời không chút do dự: "Có chút không ổn."

"Sao... Sao thế?" Tây Mễ nghi ngờ, trước khi đi con chó còn hoạt bát

chó nhảy loạn mà, sao giờ lại không ổn?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.