EM LÀ CÔNG THỨC MĨ VỊ TÌNH YÊU CỦA ANH - Trang 393

Ulirca ngẩng đầu, nhìn vào Ứng Khúc Hòa, ánh mắt ngày thường sắc

bén lúc này lại mềm mại chân thành, giống như có tình thương của cha vậy.
Nó ngậm "chó" nhỏ trở về ổ chó tạm thời, vuốt ve giúp "chó" nhỏ liếm sạch
ghèn ở khóe mắt.

"Chó" nhỏ ô ô chui xuống dưới bụng nó, thử ngậm nụ hoa không hề

tồn tại của Ulrica.

Bốn người làm thành một vòng tròn đánh giá Ulrica cùng con chó nhỏ

nó đè dưới bụng. Quý Đông Lâm duỗi một ngón tay ra sờ, Ulrica nhe răng,
trong cổ họng phát ra tiếng cảnh cáo trầm thấp.

Quý Đông Lâm hơi dở khóc dở cười: "Con chó thối này, hại chúng ta

lo lắng hồi lâu, thì ra là đi ra ngoài sinh một con chó con về?"

Nam Tinh khinh thường liếc cậu một cái, khinh bỉ nói: "Anh hai à, chó

đực nhà cậu biết sinh con hả?"

Quý Đông Lâm chớp chớp mắt, nhìn Ulrica: "Đừng nói là Ulrica nhặt

con chó này về nha, dáng vẻ giống nhau thật đấy, không phải lúc còn trẻ
phong lưu khắp nơi, làm lớn bụng mấy con chó cái chứ?"

"Chó" nhỏ không ngừng chui vào dưới bụng Ulrica, tiếng kêu ăng ẳng

hết sức chói tai, không giống chó, mà giống sói đầu nhỏ nhiều hơn. Ulrica
giống như biết đứa nhỏ này đói bụng dữ lắm, nhìn nhìn Ứng Khúc Hòa xin
giúp đỡ, dùng một chân vỗ lên mu bàn tay của Ứng Khúc Hòa, tựa như
đang nói: Quan dọn phân*, Trẫm mới tìm được Thái tử bị lạc ở dân gian,
mau mau đi tìm sữa đến hầu hạ tiểu Thái tử!

(* quan dọn phân: cách gọi chủ nuôi chó, mèo. v.v… của teen TQ)

Tây Mễ ôm "chó" dưới bụng Ulrica ra: "Con chó này hẳn là nó đói

bụng đấy, làm sao đây?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.